Chương 12
- Trang chủ
- [NOVEL ZHIHU] Chàng Trai Nhà Đối Diện Có Gì Đó Rất Phiền
- Chương 12 - Kỳ nghỉ đầu tiên và lần đầu được yêu tử tế
Tôi không biết mình đã đồng ý đi du lịch kiểu gì.
Có lẽ là do một buổi sáng mùa thu đẹp trời, Trình Kha bưng tô mì ra bàn, vừa ăn vừa nói bâng quơ:
“Chúng mình nên đi đâu đó. Xa xa một chút. Giống như… kỷ niệm người yêu chính thức vậy.”
Tôi định cãi, nhưng hắn nói thêm:
“Không đi, tớ đăng hình đôi dép cậu còn mang từ năm lớp Mười Hai.”
Thế là… tôi gật đầu.
Chúng tôi đến một thành phố biển nhỏ, ít khách du lịch, nắng không gắt, gió vừa đủ lạnh để nép vào vai người kia mà không bị xem là sến.
Trình Kha đặt phòng đôi, view hướng biển.
Cậu ấy còn lén nhét theo một chiếc gối ôm nhỏ màu vàng — cái gối tôi từng lỡ quăng ra ban công vì giận hắn ăn hết snack.
“Cho cậu nhớ nhà.”
Tôi phì cười.
Cũng may, có cậu ấy ở đây, chỗ nào cũng giống nhà.
Tối hôm đó, chúng tôi ngồi ngoài ban công, chân gác lên lan can, mỗi người cầm một lon soda, nhìn đèn câu nhấp nháy xa xa.
“Tớ từng nghĩ… sẽ chẳng ai thích nổi tớ lâu.”
Tôi nói, nhỏ thôi, như đang kể cho gió nghe.
Trình Kha không đáp ngay.
Một lúc sau, hắn đưa tay sang, nắm lấy tay tôi:
“Vì cậu quen bị thương rồi.
Nên mới sợ người ta sẽ bỏ đi.”
Tôi quay sang, thấy ánh mắt hắn rất khác.
Không còn tinh nghịch, cũng chẳng có vẻ “người từng quen tôi từ bé”.
Chỉ còn lại một điều rõ ràng:
Người đang ngồi cạnh tôi bây giờ, là người đàn ông yêu tôi — không phải vì tôi yếu đuối, mà vì tôi đã mạnh mẽ quá lâu.
Hắn nghiêng đầu, hôn nhẹ lên trán tôi:
“Cậu đừng nghĩ nhiều. Lần này, cậu là người được yêu tử tế rồi.”