Chương 13
- Trang chủ
- [NOVEL ZHIHU] Chàng Trai Nhà Đối Diện Có Gì Đó Rất Phiền
- Chương 13 - Ừ thì… mình ở bên nhau thôi
Sau chuyến đi biển đó, tôi và Trình Kha trở về nhà.
Không có gì thay đổi nhiều: dép hắn vẫn để lệch, tôi vẫn cằn nhằn chuyện kem đánh răng bị bóp từ giữa.
Chỉ khác một điều — lần đầu tiên, chúng tôi không thấy tương lai mơ hồ nữa.
Không cần nói to.
Không cần hứa hẹn.
Chỉ là… mỗi sáng thức dậy, người đầu tiên thấy là nhau. Và mỗi tối trước khi ngủ, người cuối cùng thấy cũng vẫn là nhau.
Một chiều nọ, khi đang nằm lướt điện thoại, tôi hỏi hắn:
“Này, nếu sau này cậu trúng số, mua nhà to, cậu có định bỏ tôi không?”
Hắn ngừng gõ máy tính, nghiêng đầu nhìn tôi:
“Cậu là vợ rồi, bỏ kiểu gì được?”
Tôi cười khẩy:
“Chưa cưới mà.”
Hắn chống cằm, suy nghĩ một lúc.
Rồi đột nhiên hỏi:
“Vậy cưới không?”
Tôi ngồi bật dậy. “Cái gì?”
“Thì cưới. Không cần lễ lớn. Chỉ cần đủ hai người.
Tớ chỉ muốn… có một cách chính thức để gọi cậu là người sẽ ở bên tớ rất lâu. Rất rất lâu.”
Tôi nhìn hắn. Rồi bật cười, lăn trở lại giường:
“Thôi khỏi. Tớ còn chưa tha vụ cậu ăn hết hộp kem socola hôm trước.”
Hắn cười ha ha, rồi ghé vào ôm tôi từ phía sau:
“Vậy cho tớ ăn cơm chung cả đời để đền nha?”
Tôi không nói gì.
Chỉ nắm lấy tay hắn, siết nhẹ.
Ừ.
Vậy thì…
Mình cứ ở bên nhau thôi. Cả đời.