Chương 8
- Trang chủ
- [NOVEL ZHIHU] Chàng Trai Nhà Đối Diện Có Gì Đó Rất Phiền
- Chương 8 - Gọi là “ở thử”, chứ lòng tôi thật lắm rồi
“Hay là… mình thử ở chung kiểu người yêu xem?”
Trình Kha nói câu đó lúc đang cầm bàn chải đánh răng, miệng còn dính bọt kem.
Tôi thì suýt phun cả nước súc miệng ra gương.
“Ý cậu là gì?” – tôi hỏi lại, dù đầu óc đã chạy mười vòng tới cảnh chia giường, chia chăn, chia… không gian cá nhân!
Hắn nhún vai, ngậm bàn chải tiếp:
“Thì giống như đang yêu thật ấy. Có thể không làm gì hết, nhưng… xem thử cảm giác sống chung có ổn không.”
Tôi nhìn hắn. Nhìn rất lâu.
Rồi gật đầu.
Và thế là ngày hôm sau, hợp đồng bạn thân bị tạm thời đình chỉ, thay bằng một giai đoạn mới:
Ở thử với người mình thầm thích suốt nửa đời.
Ngày thứ nhất:
Trình Kha nấu ăn. Cháy.
Ngày thứ hai:
Tôi dọn dẹp. Quá sạch, đến mức hắn lạc mất cả bàn chải đánh răng.
Ngày thứ ba:
Tôi và hắn cãi nhau vì chuyện nhỏ xíu: Tôi thích bật đèn ngủ. Hắn thì không ngủ được nếu không tắt điện.
Cuối cùng, hắn thua.
Hắn lầm bầm: “Người yêu kiểu gì kỳ cục ghê.”
Tôi quay lại, nhíu mày: “Cậu gọi tớ là gì?”
Hắn đỏ mặt.
“…Người thử.”
Tôi phì cười, ném cho hắn cái gối.
Tối hôm đó, chúng tôi ngồi xem phim trên sofa.
Không ai nói gì. Nhưng tay hắn đã đặt lên tay tôi từ lúc nào.
Không siết chặt. Không thả ra.
Chỉ… ở đó, như thể bao nhiêu năm qua vẫn luôn muốn được làm thế.
Tôi khẽ nói:
“Cậu có nghĩ ‘ở thử’ rồi sẽ… lỡ thật không?”
Hắn im lặng vài giây.
Rồi siết tay tôi lại, rất nhẹ:
“Vậy thì… lỡ luôn đi.”