Ngoại truyện
- Trang chủ
- [NOVEL ZHIHU] Chàng Trai Nhà Đối Diện Có Gì Đó Rất Phiền
- Ngoại truyện - Góc Nhìn Của Trình Kha: Vợ Tôi Là Người Hay Quạu
Người ta thường nói:
“Lấy bạn thân làm chồng thì lời, chứ lấy bạn thân làm vợ thì… thôi cũng được, miễn là đừng sợ chết sớm.”
Tôi và cậu ấy cưới nhau bằng một cái gật đầu trong lúc đang cãi nhau về… ai là người nên rửa bát hôm nay.
Không váy cưới, không lễ đường, không nhẫn cưới đắt tiền.
Chỉ có một câu:
“Cậu ký tên vào đơn này đi, rồi từ nay khỏi cãi nữa — vì chồng ai thì người đó rửa.”
Chúng tôi sống trong một căn hộ nhỏ, nơi tôi là người gấp quần áo sai cách, còn cậu ấy là người không bao giờ nhớ tắt bếp khi đang xem show.
Mỗi ngày, tôi đều bị mắng ít nhất một lần. Có khi là vì làm đổ nước, có khi là vì cười quá to, có khi… là vì chẳng làm gì cả nhưng nhìn cũng thấy ghét.
Cậu ấy bảo tôi không lãng mạn. Không nói lời ngọt. Không nhớ kỷ niệm ngày đầu gặp mặt, ngày đầu ôm, ngày đầu… vô tình khóa môi dưới cơn sốt siêu vi.
Tôi chỉ nhớ một ngày:
Ngày tôi nhìn cậu ấy ngủ, và nhận ra — tôi không còn tưởng tượng tương lai mình với ai khác nữa.
Không cần lãng mạn.
Chỉ cần cậu ấy ngồi ở đầu bàn ăn, tay chống cằm, giọng gắt lên:
“Cơm đâu, chồng?”
Vậy là đủ.
Vì tôi không lấy người hoàn hảo. Tôi chỉ lấy người… không thể thiếu.
Mà thiếu cậu ấy, nhà tôi sẽ rất yên ắng. Và tôi thì… sợ yên ắng lắm.