Chương 102
Nhà Ba Chỉ dịch up duy nhất tại julycomic.com
Chương 102
Đẹp trai quá.
Người thị tùng đứng sau Willow tuy hơi thấp nhưng có đường nét khuôn mặt sắc sảo, làn da trắng mịn như tuyết, đúng chuẩn một thiếu niên tuấn tú. Elliot vốn yếu lòng trước những người đẹp trai, nên vừa nhìn thấy chàng thị tùng này đã tưởng tượng ngay đến việc bấm sao đánh giá năm sao.
“Kính chào ngài Elliot. Tôi là Feyren, được cử đến hỗ trợ ngài chuẩn bị cho lễ đăng quang.”
Chàng thiếu niên tóc xoăn màu khói, da trắng nõn nà cười toe toét, hai má ửng hồng cong lên thiên thần. Đôi mắt đen láy lấp lánh ánh cười.
“Tôi đã tình nguyện xin được hầu hạ ngài Elliot! Mong ngài chiếu cố!”
“Ừ ừ. Mình cũng mong được cậu giúp đỡ~”
“Ngài bỏ kính ngữ đi ạ!”
Feyren giật mình, vội cúi gập người sâu.
“Ngài sắp trở thành Hoàng hậu rồi mà lại dùng kính ngữ với một tên thị tùng thường ư!”
Nói rồi, Feyren run rẩy toàn thân. Quả là một chàng trai ngây thơ. Elliot lập tức cảm thấy thiện cảm với con người chân chất này.
“Feyren cũng xuất thân bình dân à? À không, ý mình là dân thường?”
“Hả? Vâng! Đúng ạ! Nếu ngài thấy tôi không đủ tư cách…”
Feyren bỗng buồn bã nói lắp bắp. Elliot vội vã xua tay.
“Không, không phải vậy đâu… Mình chỉ thấy vui thôi. Mình cũng là dân thường mà.”
“Là từng là dân thường.”
Arjen đột ngột chen vào bằng giọng lạnh lùng. Hắn sửa lại lời Elliot bằng giọng điệu đầy bất mãn khó hiểu.
“Hôm qua ngươi đã nhận tước Nam tước từ ta rồi còn gì.”
Đúng vậy. Sau ngày yến tiệc, Arjen đã triệu tập Elliot riêng để phong tước Nam tước. Dù buổi lễ diễn ra đơn giản nhưng từ hôm qua, Elliot chính thức trở thành Nam tước Brown. Vốn rất vui khi nhận được tước vị quý tộc mà chủ nhân nguyên bản của cơ thể – El Black hằng mong ước, nhưng một ngày chưa đủ để Elliot thích nghi với thân phận quý tộc mới.
“À phải. Nhưng dù sao xuất thân vẫn là dân thường mà.”
Elliot nở nụ cười ấm áp hướng về Feyren.
“Đừng căng thẳng quá, cứ giúp ta bình thường đi. Nhờ cậu đấy, Feyren. Ta gọi cậu là Feyren được chứ?”
“Vâng, vâng, dạ! Cảm ơn ngài!”
Đôi má Feyren đỏ ửng như trái táo chín. Elliot thấy cậu ta đáng yêu nên bật cười, nhưng Arjen lại liếc nhìn Feyren với ánh mắt hơi khó chịu. Dù vị hoàng đế tương lai đang đứng ngay trước mặt, Feyren chỉ chăm chú nhìn mỗi Elliot. Điều đó khiến Arjen cảm thấy bực bội.
Nhưng dù Arjen có khó chịu hay không, lễ đăng quang đã đến rất gần. Sau buổi lễ, Elliot sẽ chính thức trở thành phu quân của Arjen và được tôn kính như hoàng hậu của đế quốc. Nghĩ đến đó, Arjen dịu đi phần nào, thong thả vòng tay ôm lấy eo Elliot. Cử chỉ của hắn giống như một con thú no nê vờn mồi.
*
Nhưng có một điều Arjen đã bỏ qua. Công việc quan trọng nhất của các thị nữ và thị vệ chuẩn bị cho lễ đăng quang chính là tắm rửa và đánh bóng Elliot. Giờ đây chỉ còn ba ngày nữa là đến lễ, Feyren cùng các thị nữ trong cung đều dốc toàn lực vào việc cởi đồ Elliot.
“Thôi để tôi… à không, để tôi tự tắm một mình.”
“Ngài Elliot! Ngài có thể tự tắm bằng sữa và thoa dầu thơm kỹ càng sao? Còn phải massage tóc cùng da đầu, móng tay sau khi tắm mềm ra cũng cần chúng tôi tỉa lại cho ngài nữa.”
“Này, tắm sữa xong có bị nặng mùi không?”
“Chúng tôi sẽ lo hết mọi thứ, xin ngài cứ vào phòng tắm đi ạ.”
Elliot cũng có điều không lường trước – cả đời sống trong vai “kẻ dưới”, chàng hoàn toàn không quen với việc đột ngột trở thành “bề trên” được hầu hạ bởi nhiều người. Con người ta không dễ dàng thay đổi theo hoàn cảnh nhanh như vậy. Như một thương nhân trở nên giàu có đột ngột ôm két sắt đếm tiền mỗi đêm, dù Elliot đã lên địa vị quý tộc nhưng vẫn cứ tự xử lý mọi việc một mình.
“Đột nhiên như thế này… tôi thấy thật khó chịu…”
Elliot ngập ngừng phản bác. Nhưng Feyren đã an vị trên chiếc gối giường, chỉ tay về phía Camembert – chú mèo đang được cung nữ đút cá khô.
“Ngài phải quen như Camembert thôi! Nào, ngài Elliot.”
Feyren mắt sáng rực, giang rộng hai tay về phía Elliot.
Con mèo Camembert kia vốn dĩ sinh ra đã là quý tộc rồi.
Elliot nhớ lại lần đầu gặp Camembert – lúc ấy nó đã được người hầu mang thức ăn tới tận miệng, bỗng thấy tủi thân. Nhưng sợ trông mình quá ti tiện, chàng đành ngậm miệng. Bất đắc dĩ cởi áo sơ mi, làn da trắng mịn lộ ra khiến Feyren bật cười khoái trá.
“Da ngài mịn quá đi thôi!”
Feyren hét lên đầy nhiệt huyết.
Thằng nhóc này có vấn đề…
Feyren là tiểu đồng quá nhiệt tình. Có vẻ hắn ngưỡng mộ Elliot, hoặc… nói ra nghe kiêu ngạo quá, nhưng dường như còn có tình cảm lãng mạn với chàng. Điều này khiến Elliot ngày càng thấy bất tiện. Có lẽ vì hắn cứ cố cởi đồ mình chăng?
“Nào nào, cởi luôn quần đi ạ!”
Thấy chưa, đúng là kỳ quặc thật.
Elliot nhăn mặt cởi cúc quần thì bỗng-
“Các ngươi đang làm trò gì thế?”
Giọng nói cứu tinh vang lên như ánh mặt trời. Elliot ngẩng phắt đầu, chạy vội về phía chủ nhân giọng nói.
“Đại Công Tước tước! Xin hãy để tiểu nhân tự tắm một mình!”
Arjen đặt vị hôn phu tương lai đang trần trụi sau lưng, ánh mắt nghi ngờ quét qua Feyren và các thị nữ.
“Nếu chủ nhân các ngươi muốn tắm một mình, làm kẻ hầu không nên tôn trọng ý nguyện ấy sao?”
Mắt Arjen rực lửa. Càng nói hắn càng nóng mặt, khó đoán là giận bọn hầu hay giận cơ thể trần truồng của Elliot.
“Nhưng thưa Đại Công Tước tước, để chuẩn bị lễ đăng quang cần nghi thức tắm gội đặc biệt. Đây là nghi lễ dành cho Hoàng hậu tương lai.”
“Tắm sữa ư?”
Elliot run rẩy lên tiếng:
“Loại sữa tươi nhất đã được chuẩn bị, xin ngài đừng lo lắng.”
“Đó mới chính là điều đáng lo!”
Elliot thốt lên giọng đầy bất mãn. Bọn họ chẳng hiểu nỗi sợ thiếu thốn lương thực là gì. Khi Elliot bắt đầu phùng má tức giận, Arjen khóe miệng khẽ nhếch lên thỏa mãn rồi ra hiệu cho hắn bình tĩnh.
“Đừng lo, tất cả lui ra.”
Theo lệnh của Arjen, Feyren do dự một chút rồi cúi chào rời đi. Các thị nữ khác cũng vậy.
“Chỉ một câu nói mà bọn họ rút lui ngay lập tức, tự ái của ta lại bị tổn thương rồi.”
Elliot liếc nhìn họ với ánh mắt khó chịu. Arjen nhẹ nhàng xoa bờ vai gầy của chàng như đang dỗ dành.
“Giờ tất cả đã đi rồi, cởi quần ra đi.”
“Vâng… Hả?”
“Bọn họ không phải ngẫu nhiên mà khăng khăng nghi lễ tắm rửa này. Ta cũng đã hoàn thành nghi thức tắm đặc biệt trước lễ đăng quang. Có lẽ ngươi cũng phải làm vậy thì mới được tham dự.”
“Không, không, cách tôi tắm rửa thì liên quan gì đến…”
“Quy tắc do các lão thần hoàng gia đặt ra đều như vậy cả, đành chịu thôi. Không thể phá vỡ luật lệ ngay từ lễ đăng quang được.”
Vừa nói, Arjen vừa nhẹ nhàng và khéo léo cởi cúc quần Elliot. Cảm giác chiếc quần tuột khỏi vòng eo thon rồi rơi xuống sàn. Đôi chân trần của chàng lộ ra ngay lập tức.
“Á! Gì thế này! Ngài tháo bao giờ vậy? Đồ biến thái!”
“Vào đi.”
Arjen vác Elliot – lúc này chỉ mặc mỗi đồ lót – lên vai rồi hướng về phía nhà tắm. Camembert liếm liếm chân trước, thờ ơ quan sát cảnh tượng ấy. Ngay sau đó, từ phòng tắm vang lên tiếng Elliot không rõ là la hét hay rên rỉ, kéo dài không dứt.
*
…Cảm giác như vừa bị cướp mất sự trong trắng.
Thực ra cũng gần giống như vậy. Dù rốt cuộc chàng vẫn giữ được thứ quan trọng nhất.
Elliot được Arjen tắm rửa toàn thân, bước ra khỏi phòng tắm với làn da mịn màng, vừa đi vừa khẽ rùng mình. Toàn bộ khuôn mặt và cơ thể chàng đều đỏ ửng lên. Không chỉ vì hơi nóng từ nước, mà còn vì… Arjen bước ra sau với vẻ mặt bình thản sau khi rửa tay, bị Elliot trừng mắt nhìn chằm chằm.
“Biến thái.”
“Có lẽ là vậy.”
“Dâm đồ!”
“Từ giờ ngươi có thể gọi ta như thế.”
“Đồ… đồ xấu xa… xấu xa!”
Elliot tức giận đến mức chỉ biết nắm chặt tay run rẩy, không dám thêm chữ “thằng” vào trước mặt vị hoàng đế tương lai. Arjen nhún vai, khóe miệng nhếch lên một cách đầy khiêu khích.
“Ta muốn sớm đón ngươi làm phu quân của mình.”
Câu nói đó nghe đúng là kiểu của một tên biến thái dâm đãng, không phải Elliot đang ảo tưởng. Elliot lùi lại vài bước, vội khoác chiếc áo choàng tắm lên người. Cổ gáy đỏ bừng của chàng khuất sau lớp vải.
“Elliot Brown, hình như ngươi khá khó chịu với các thị tùng và thị nữ.”
“À… vâng, đúng vậy.”
Elliot gật đầu, Arjen cũng gật đầu theo như đang bắt chước.
“Vậy ta sẽ cho họ nghỉ việc.”
“Không! Ý tôi không phải là muốn họ bị đuổi!”
Cái kiểu phản ứng nhanh như chớp này là sao vậy?
Elliot vội vàng phủ nhận để bảo vệ công việc của chàng thị tùng tội nghiệp.
“Không phải họ phục vụ không tốt khiến tôi khó chịu, mà là tôi cảm thấy không thoải mái khi được đối xử như thế.”
Nhưng câu nói đó khiến nét mặt Arjen trở nên u ám. Arjen nghiêm mặt tiến một bước về phía Elliot.
“Elliot Brown. Ngươi vẫn nghĩ mình chỉ là thị tùng hầu giấc ngủ của ta thôi sao?”