Chương 112 - NT7
Nhà Ba Chỉ dịch up duy nhất tại julycomic.com
Tập 7 NT—–
“Ta bị dị ứng táo. Nếu là hoàng hậu của ta, ít nhất phải biết chuyện này chứ.”
Arjen nhìn xuống Elliot với ánh mắt chế giễu. Elliot có thể thấy sự khinh miệt nhỏ nhen đang cháy âm ỉ trong đôi mắt ấy, như thể Arjen đang nhìn một tên sát thủ nghiệp dư đến ám sát mình.
“Nhưng đó là nói dối mà. Ngài bịa ra để lừa tiên hoàng đế.”
“……”
“Thực ra ngài dị ứng đào. Nhưng sau khi trở thành kiếm sư bậc thầy thì đã khỏi, ngài từng nói thế.”
“……”
“Vậy là tôi đã vượt qua bài kiểm tra của bệ hạ chưa ạ?”
Elliot hỏi với giọng điệu thân thiện, rồi cầm chiếc bánh táo tiến lên đứng thẳng trước mặt Arjen. Chàng đưa chiếc bánh ra và nói:
“Tôi đã băm nhỏ bơ thành hạt lựu.”
“…Cái gì?”
Arjen đang hơi bối rối bỗng nhíu mày trước thứ ngôn ngữ kỳ lạ từ Elliot.
“Ý tôi là tôi đã thái bơ thành hình vuông nhỏ ạ.”
Trong chốc lát, Arjen nghĩ Elliot đã điên rồi. Nhưng biểu cảm của Elliot lại rất thiết tha, như đang cố tìm kiếm điều gì đó trên khuôn mặt Arjen. Điều này khiến Arjen vô cùng khó chịu. Hắn không thích cách một người lạ mặt đào bới bí mật của mình rồi cư xử như thể họ có chung mật mã riêng.
“Ta không hiểu ngươi đang nói gì. Đừng có thử thách ta, thật khó chịu.”
Elliot thở dài đầy nước mắt.
“Tôi sẽ không từ bỏ đâu. Tôi sẽ tiếp tục gõ cửa trái tim bệ hạ cho đến ngày ngài nhớ lại tất cả.”
“Ta không phải cánh cửa.”
“Với tôi, ngài là cánh cửa. Một cánh cửa đóng chặt.”
Elliot kiên quyết đưa chiếc bánh táo ra. Chiếc bánh trông thảm hại – mép bánh cháy đen, mùi đường từ những miếng táo bị nghiền nát quá mức bốc lên nồng nặc. Có vẻ như chàng đã cố tạo hình cho bánh nhưng kết quả quá lộn xộn khiến người ta mất cảm giác ngon miệng.
Arjen nghĩ: Ta đã trở thành hoàng đế rồi chứ? Sao hắn lại dâng lên ta món ăn thế này? Người này thực sự điên rồi chăng?
Khi Arjen im lặng nhìn chiếc bánh, Elliot cầm một miếng đã cắt sẵn đưa lên trước miệng hắn.
“Nào, xin mời bệ hạ ‘a’.”
Vẻ mặt Arjen thoáng hiện sự bàng hoàng, kinh ngạc vì dám có người đối xử với mình như vậy.
“Không.”
Nhưng Elliot không nản lòng, tiếp tục lắc lư miếng bánh trước mũi Arjen.
“Nào, ‘a’ đi ạ.”
“Ta đã nói không rồi…!”
Arjen đẩy nhẹ cổ tay Elliot ra. Nhưng…
Rầm.
Cổ tay mảnh mai của Elliot bị đẩy mạnh sang một bên, chiếc bánh táo nát bét rơi xuống sàn nhà. Khuôn mặt Elliot đông cứng. Không hiểu sao, Arjen nhìn biểu cảm ấy và cảm thấy tim mình đập thình thịch.
“Ta đã bảo là không cần mà.”
Arjen càu nhàu nói tiếp. Hắn muốn giọng mình lạnh lùng hơn nhưng không được như ý, chỉ có thể tỏ ra hờn dỗi như một đứa trẻ.
Elliot dường như bị tổn thương bởi thái độ đó. Chàng ngồi xổm xuống nhặt những mảnh vụn bánh bằng tay không.
“Cứ để người hầu làm việc đó.”
Arjen nói thẳng. Nhưng bàn tay Elliot không dừng lại. Chàng nhặt nhạnh những miếng táo nát vụn và vỏ bánh vỡ đặt lại lên đĩa một cách cẩu thả. Chỉ khi xong xuôi, Elliot mới đứng dậy. Đôi mắt chàng ngân ngấn nhưng không rơi lệ.
“Có lẽ bệ hạ không nhớ, nhưng tôi từng là thị tùng. Giờ đây không được đối xử như hoàng hậu nữa, thì quay lại làm thị tùng cũng phải thôi.”
Elliot cúi đầu chào rồi quay lưng rời khỏi phòng. Arjen ở lại một mình, ánh mắt đảo qua tấm thảm còn vương vãi chút dấu vết của chiếc bánh pie, rồi bước những bước dài về phía giường. Hắn không thể chịu được cách vết bẩn trên tấm thảm cứ như đang gặm nhấm dây thần kinh của mình. Ngay cả cảm giác tội lỗi thoáng qua cũng khiến hắn khó chịu. Arjen giật mạnh sợi dây chuông.
“Có chuyện gì thế, bệ hạ?”
Khi người hầu gái trưởng bước vào, khuôn mặt Arjen lạnh lùng và cứng nhắc như băng.
“Thay tấm thảm dưới sàn kia đi. Màu sắc của nó trông thật khó chịu.”
“Vâng, bệ hạ.”
Arjen bất chợt nhớ lại đôi tay trần của Elliot khi cậu lau thảm. Đầu ngón tay ấy dính những mảnh bánh pie dính nhớp, đỏ ửng lên vì xước. Có lẽ cậu ta đã tự tay làm cái bánh pie kinh khủng đó chăng. Có lẽ trước khi mất trí nhớ, Elliot từng tự làm pie dâng lên Arjen. Nhưng đó là chuyện của quá khứ. Với Arjen bây giờ, Elliot chỉ là một kẻ xa lạ, không hơn không kém.
Arjen bước ra khỏi phòng ngủ với khuôn mặt lạnh lùng như đá. Hắn chẳng có thời gian để bận tâm đến Elliot hay bất cứ ai khác. Là hoàng đế, hắn có trách nhiệm phải hoàn thành.
*
Đêm đó, Arjen phát hiện một gương mặt quen thuộc trong phòng ngủ.
“Chào buổi tối ạ~!”
“…Ngươi rốt cuộc là ai vậy?”
Arjen nhìn Elliot với vẻ bối rối. Elliot mặc bộ vest cũ màu nâu, hai tay chắp trước bụng, đứng nghiêm trang bên giường Arjen. Cậu kéo chăn lên với động tác nhịp nhàng, trả lời:
“Elliot Brown Lantar đây ạ, bệ hạ~.”
“Ta không hỏi vì không biết tên ngươi.”
“Vậy ngài muốn biết điều gì ạ?”
Elliot cười toe toét. Ánh mắt buồn bã ban ngày đã biến mất, thay vào đó là nụ cười dịu dàng, thân thiện nhưng đâu đó giả tạo. Arjen liếc nhìn Elliot từ đầu đến chân với ánh mắt cảnh giác.
“Tại sao ăn mặc và nói năng kỳ lạ thế?”
“Là một phần trong quá trình giúp bệ hạ lấy lại trí nhớ ạ.”
Elliot nói với đôi mắt lấp lánh. Dường như cậu không hề bị tổn thương hay suy sụp sau cách đối xử lúc chiều.
‘Ít nhất cũng có chút kiên cường.’
Arjen thầm nghĩ và cảm thấy nhẹ nhõm.
Chờ đã, nhẹ nhõm? Tại sao ta lại nhẹ nhõm?
Arjen lập tức khó chịu với cảm giác thoải mái vừa rồi.
Một gã đàn ông xa lạ, dùng cách nói chuyện kỳ quặc, tự nhận từng là thị tùng của ta – ta đang cố gây ấn tượng với hắn chăng? Ta là hoàng đế của đế quốc này mà.
Arjen cố tình không nhìn tấm chăn Elliot vừa kéo lên, đi đến ngồi trên ghế sofa. Hắn vô thức xoa thái dương rồi nhận ra mình không hề đau đầu. Điều đó thực sự rất kỳ lạ. Những cơn đau đầu như dao đâm thường xuất hiện vào những đêm mất ngủ và kiệt sức, giờ lại biến mất hoàn toàn.
Khi Arjen đờ đẫn đặt tay lên thái dương, Elliot nhanh chóng chạy đến bên cạnh.
“Bệ hạ bị đau đầu ạ?”
“Không, ta không đau.”
“…Để tôi pha trà hoa oải hương cho ngài nhé?”
Vẻ mặt Elliot tràn ngập lo lắng. Arjen cảm thấy ngượng ngùng khi một người xa lạ lại quan tâm mình đến thế. Trái tim hắn chợt mềm yếu đi. Chính vì thế, hắn quay mặt đi.
“Không cần. Ta muốn nằm nghỉ, ngươi lui đi.”
“Để tôi giúp ngài.”
“Ngươi… từng là thị tùng của ta phải không? Thị tùng hầu giường?”
“Vâng vâng, đúng rồi ạ.”
Arjen nhìn thẳng vào mắt Elliot. Ánh mắt hắn sắc lạnh, nhưng chỉ dừng lại ở mức độ quan tâm thoáng qua như nhìn một người lạ trên đường.
“Hoàng đế… không, có lẽ ngươi không phải gián điệp của tiên hoàng. Nếu ta vẫn giữ ngươi bên cạnh.”
“Chỉ là giữ bên cạnh thôi sao? Ngài còn phong tôi làm hoàng hậu nữa cơ.”
Elliot nói với giọng đùa cợt. Nhưng Arjen không cười.
“Đồ…”
Elliot thì thầm nhỏ, có vẻ ngượng ngùng vì trò đùa của mình không được đón nhận. Dù vậy, Arjen vẫn không hề nở nụ cười nào.
“Tại sao ta lại lấy một kẻ tầm thường như ngươi làm hoàng hậu nhỉ?”
“…Hả?”
“Hoàn toàn không phải gu của ta.”
Giọng Arjen không lạnh lùng cũng chẳng khắc nghiệt, chỉ đơn giản là đầy vẻ tò mò, như thể hắn thực sự không thể hiểu nổi chuyện này.
“Thần biết. Ngài cũng đã từng nói như vậy trước đây.”
“Ngươi biết?”
Nghe vậy, Arjen bật cười khẽ.
“Nếu biết mà vẫn bám lấy ta đến mức trở thành hoàng hậu, xem ra ngươi cũng có gan lắm.”
Hắn nói như thể Elliot đã cưỡng ép để chiếm lấy vị trí hoàng hậu. Elliot định phản bác ngay, nhưng khi thấy Arjen kiên quyết khẳng định mình không phải gu của hắn, cậu lại nghĩ có lẽ hắn đang cố tình tỏ ra độc ác.
Arjen hiểu rõ quy tắc hoàng tộc hơn cả chính Elliot. Liệu hắn có thực sự tin rằng một thị tùng có thể leo lên ngôi hoàng hậu chỉ bằng cách cãi lý? Chẳng phải chỉ những kẻ quyền lực và mạnh mẽ tuyệt đối – như chính hắn – mới có thể làm được điều đó sao? Hắn chỉ đang cố chấp thôi. Vì không thể tin được. Vì không muốn tin.
Nghĩ đến đó, Elliot thẳng lưng lên để kìm nén cảm xúc dâng trào.
Arjen lúc này là một bệnh nhân. Hắn đang mắc chứng mất trí nhớ, mọi thứ đều xa lạ, thậm chí có cảm giác như một người ngoài. Vì vậy, Elliot phải kiên định hơn nữa. Dù Arjen có lạnh nhạt với cậu thế nào, dù trái tim cậu có tổn thương ra sao, cậu vẫn phải vững vàng, kiên cường…
“Nhưng thật là chuyện lạ. Ngươi cách xa gu của ta quá…”
Bao nhiêu lần hắn nhắc lại chuyện không hợp gu rồi.
Elliot nghiến chặt răng, cố nặn ra nụ cười gượng gạo.
“Thần xin thất lễ, nhưng gu của bệ hạ là gì ạ?”
“Ta…”
Arjen chớp mắt vài lần. Khi biểu hiện của hắn như đang tìm kiếm câu trả lời, Elliot thầm cười khẩy.
“Ta thích những mỹ nhân thanh tú. Ví dụ như Lauren Federt chẳng hạn.”
Arjen đã thả một quả bom.
Hi mn, do nhìu bạn đang muốn đọc tiếp nên tui mở lại truyện rùi nha, tui sẽ báo lại khi đã fix xong, mn đọc tạm hoặc chờ vài ngày tui sẽ up bản hoàn chỉnh lại nha ^^
ĐÃ UPLOAD LẠI NHÉ, CÒN 20 CHƯƠNG NT NX NHA BÀ CON
Mình đamg tìm bộ này.
Cảm ơn nhà dịch nhiều nha.
Hy vọng sẽ được đọc ngoại truyện.
uki tui sẽ up NT sớm trong tuần nhé
sốp ơi chap 20 lỗi rồi ạ
lỗi nào thế bạn ưiii
Hu hu hay quá, cảm ơn ad nhìuuu 😭 😭 😭 . Mong sẽ được đoạn ngoại truyện ạa 💗 💗 💗
Sốp owiii 20 chương ngoại truyện khi nào có vậy ạTT
Chèn oiiii truyện hay quá đã lâu rùi mình mới siêng mà đọc hết từng chương truyện chữ v lun 😭😭😭
Em thích lém nha mong ra ngoại truyện sớm ạ:3
Aghhhtt,yêu nhóm dịch lắm ạ!!!( ´ཀ` )
(。・ω・。)ノ♡
Iu shop nhiều huhu, chờ sốp tung ngoại truyện 😍❤️🔥
Ư,iu nhóm dịch quá 😭🥴
Truyện đáng iu quá ạ.