Chương 99
Nhà Ba Chỉ dịch up duy nhất tại julycomic.com
Chương 99
“Ta không có ý định trở thành Hoàng đế.”
Arjen dứt khoát tuyên bố. Willow liền nhìn Elliot với vẻ mặt khó xử.
Sao ông này lại nhìn mình chứ?
Nhưng dường như ánh mắt ấy đang ngầm nhờ cậu thuyết phục Arjen, nên Elliot ngập ngừng hỏi:
“Tại sao… tại sao ngài lại không muốn?”
“Vì ta không thích.”
Arjen đã chứng kiến bao tội ác mà Hoàng đế Illius Lantar gây ra. Hắn đã thấy người ta giết hại lẫn nhau, áp bức nhau chỉ để giành lấy ngai vàng. Và chính hắn cũng từng là nạn nhân.
“Ngai vàng ấy khiến con người trở nên điên cuồng.”
Illius vốn dĩ đã là kẻ mất trí, nhưng từ khi lên ngôi, hắn càng trở nên tàn bạo hơn. Vì thế, Arjen căm ghét và khinh bỉ chức vị Hoàng đế.
“Nhưng trong chế độ quân chủ chuyên chế này, ngôi Hoàng đế lại càng quan trọng… không phải sao?”
Elliot – đến từ một quốc gia theo chế độ tổng thống – gãi đầu hỏi.
“Hoàng đế trị vì tốt thì đất nước mới ổn định… và… dân chúng mới được sống no ấm… đại loại thế?”
Willow gật đầu tán thành, nhìn Elliot như thể cậu đang nói rất đúng. Ngay cả Arjen cũng tập trung lắng nghe. Dưới ánh mắt dồn về phía mình, Elliot cảm thấy áp lực, ấp úng nốt câu:
“Ý… ý tôi là… nếu một người như Đại Công Tước Tước tước lên ngôi… thì có lẽ sẽ tốt…”
Lời kết ngớ ngẩn, nhưng xuất phát từ tấm lòng chân thành. Dù sao cốt truyện gốc đã thay đổi, Arjen có làm Hoàng đế thì cũng chẳng sao. Elliot vẫn nhớ rõ nỗi phẫn nộ và oán hận ngày ấy – khi lần đầu tiên bước vào hoàng cung, cậu chợt nhận ra tất cả lẽ ra đã thuộc về Arjen.
“Ta hiểu rồi.”
“Ơ?”
“Hãy sắp xếp ngày đăng quang.”
Arjen nói với Willow. Willow xúc động cúi đầu hành lễ rồi lui ra. Elliot ngơ ngác nhìn Arjen.
“Sao ngài lại đổi ý? Chẳng phải ngài không muốn làm Hoàng đế sao?”
“Không… đúng vậy. Ngài có thể thay đổi ý định nhanh như vậy sao?”
“Ta chỉ làm theo điều ngươi muốn thôi.”
Arjen vừa nói vừa đỡ Elliot nằm xuống giường.
“Uống thuốc rồi ngủ đi. Khi tỉnh dậy, mọi chuyện sẽ ổn thôi.”
Lời nói của Arjen nghe như một lời hứa chắc nịch. Bàn tay to lớn của hắn nhẹ nhàng vỗ nhẹ lên ngực Elliot. Mệt mỏi, Elliot nhìn theo bàn tay đang chuyển động đều đều rồi chìm vào giấc ngủ nhanh chóng.
Ngay khi xác nhận Elliot đã ngủ, Arjen liền cởi dây áo choàng tắm mà chàng đang mặc. Hắn muốn kiểm tra xem trên ngực chàng có vết đâm hay không. Nhưng khi nhìn thấy phần thân trên lộ ra, Arjen đã sững sờ.
Cơ thể Elliot chi chít những vết thương. Chỉ nhìn những vết sẹo đó, Arjen đã biết bọn cai ngục đã dùng những công cụ gì: giày đinh, gậy gỗ, roi da, vỏ kiếm, nắm đấm… Tiếng Arjen nghiến răng ken két vang khắp phòng ngủ.
Đúng lúc đó, Willow xuất hiện cùng bác sĩ, tay xách đầy lọ thuốc ma thuật.
“Khi ta quay lại, không được để lại một vết thương nào trên cơ thể Elliot Brown.”
“Vâng, thưa ngài. Xin cứ yên tâm.”
Willow cúi chào một cách trang trọng.
“Ta sẽ xuống ngục tối. Nếu Elliot Brown tỉnh dậy tìm ta, hãy báo cho ta biết.”
“Vâng, tôi sẽ làm theo lệnh ngài.”
Arjen cài lại áo choàng cho Elliot. Cử chỉ của hắn vô cùng trìu mến. Nhưng khi đứng dậy bước ra khỏi phòng ngủ, gương mặt hắn toát lên vẻ lạnh lùng tàn nhẫn.
Willow đã nhận ra chủ nhân của mình đang vô cùng tức giận. Và hắn dám đoán rằng hoàng thái tử có lẽ sẽ chết trước khi bị treo cổ.
*
Khi Elliot mở mắt trở lại, trời đã tối. Sự yên tĩnh trong lành của màn đêm bao trùm lấy chàng, bên cạnh là Arjen đang nằm nghiêng nhìn chàng.
“Đại Công Tước Tước tước.”
“Tỉnh rồi à.”
Arjen vẫn tiếp tục nhìn Elliot, không hề tỏ ra bối rối hay ngạc nhiên khi thấy chàng tỉnh giấc. Hắn chỉ bình thản chào đón như thể đón người vừa trở về nhà. Elliot thấy điều đó thật dễ chịu.
“Tôi đã ngủ bao lâu rồi?”
“Ba ngày.”
“Ơ… Hả? Ba ngày ư?”
Elliot giật mình bật dậy khỏi giường, nhưng kỳ lạ thay, cơ thể chàng chẳng hề đau nhức. Chàng cởi dây áo choàng rồi nhìn xuống thân mình. Làn da trắng mịn không một vết thương, mềm mại dưới đầu ngón tay.
“Vết thương đã lành hết rồi.”
“Nội thương và ngoại thương đều khỏi từ ngày đầu uống thuốc. Nhưng mệt mỏi tích tụ cần ngủ để giải tỏa, nên ta không đánh thức ngươi. Giờ đã đỡ hơn chứ?”
“Vâng, rõ ràng là thế.”
Elliot xoay vai qua lại. Ngủ tận ba ngày mà không thấy mỏi vai, xem ra thuốc quả thật hiệu nghiệm.
“Vậy thì dùng bữa đi.”
Arjen vừa nói vừa rời khỏi giường. Hắn kéo chiếc xe đẩy mạ vàng bạc sáng lóa từ cửa vào. Trên xe, bát súp trắng tinh cùng chiếc thìa bạc được bày biện gọn gàng.
Nhìn Arjen chuyển bát súp và thìa lên khay như một người hầu được đào tạo bài bản, Elliot ngây người ra. Arjen thấy vậy liền lên tiếng:
“Ta nấu và nếm thử vài giờ trước, ngươi cứ yên tâm dùng.”
“Không phải vậy… Ngài trông giống hầu cận của tôi vậy.”
Lời nói đó đáng lẽ khiến người khác phải kinh hãi, bởi Arjen sắp trở thành Hoàng đế. Nhưng hắn chỉ bật cười như thể thấy chuyện thú vị.
“Ta từng làm hầu cận của ngươi, nên lời ấy cũng chẳng sai.”
Arjen nhướng một bên lông mày đầy tinh nghịch. Nhớ lại, đã có lần hắn đóng vai người hầu giấc ngủ.
Phải rồi, từng có chuyện như thế. Elliot bật cười vui vẻ.
Arjen nhìn chàng đầy hài lòng, rồi cầm thìa lên. Hắn múc một thìa súp đưa tới miệng Elliot.
“À, há miệng ra.”
“Tôi khỏe rồi mà. Tôi tự ăn được.”
“Ta muốn đút cho ngươi ăn. Há miệng ra.”
“…Há.”
Elliot vừa nhận chén súp vừa nghĩ thầm: Quả nhiên là một người đàn ông lãng mạn theo cách rất riêng. Đúng chuẩn công trong tiểu thuyết BL… Đang mải mê suy nghĩ, chàng bỗng giật mình hỏi:
“Đã ba ngày trôi qua mà ngai vàng vẫn bỏ trống ạ?”
“Lễ đăng quang sẽ diễn ra vào tuần tới. Trước đó, triều đình sẽ công bố cái chết của bạo chúa Illius Lantar và sự biến mất của con trai y – Cerus Lantar.”
“Hoàng thái tử mất tích ư?”
“…Tim yếu bẩm sinh, chỉ sau hai ngày bị giam trong ngục tối đã lâm bệnh mà chết.”
Đó là lời nói dối. Arjen đã tra tấn Cerus dã man rồi chặt xác y thành từng khúc. Sau đó, hắn ra lệnh cho hiệp sĩ vứt rải rác thi thể khắp đế quốc như đống rác để không ai tìm thấy. Nhưng Elliot không cần biết sự thật này. Dân chúng đế quốc cũng vậy.
Arjen mỉm cười hiền hòa, đút thêm cho Elliot một thìa súp. Chàng vô tư đón nhận, gật gù:
“Hoàng đế thì kỳ quái đáng ghét, nhưng hoàng thái tử đúng là tên điên thực sự. Ban đầu tôi cứ tưởng hắn cùng loại với mình…”
Arjen dùng ngón cái lau vệt súp trên khóe miệng Elliot, cười khẽ:
“Cerus vốn giỏi che giấu bản chất. Nhưng việc hắn căm ghét phụ hoàng là sự thật không thể chối cãi. Vì thế đôi khi ta cũng thấy đồng cảm. Nên ngươi nghĩ vậy cũng phải.”
Arjen không nói rằng Cerus và Elliot chẳng giống nhau, hay chàng đã nhầm lẫn. Hắn chỉ đơn giản thừa nhận đó là suy nghĩ hợp lý. Và cách nói ấy khiến Elliot vô cùng xúc động.
“Đại Công Tước Tước… Từ khi nào ngài biết đồng cảm với lời người khác thế ạ?”
“Ta ư?”
“Vâng!”
Thấy Elliot mắt long lanh như sắp khóc vì vui sướng, Arjen bối rối khuấy đều tô súp.
“Không rõ nữa. Nghe ngươi kể chuyện, ta tự nhiên đoán được cảm xúc của ngươi lúc ấy. Hiểu được nên ta mới nói vậy thôi.”
“Đây gọi là câu trả lời thiên tài kiểu gì vậy, ‘vị hồng thấy ngon nên bảo là hồng ngon’ thế này!” Elliot nghĩ về Arjen thuở ban đầu – kẻ mà khả năng đồng cảm chắc đem cho chó hết – lòng tràn đầy cảm khái.
“Con người chắc thật sự thay đổi khi yêu nhỉ.”
Nghe lời Elliot, Arjen bật cười.
“Sao ngài lại cười?”
Giọng Elliot chợt trở nên sắc bén. Ẩn ý trong câu hỏi là: ‘Hay ngài không yêu tôi?’ Nhưng Arjen giờ đã trưởng thành hơn, hiểu được ý đó và đưa ra câu trả lời chuẩn xác.
“Ta cười vì ngươi đáng yêu. Và ngươi nói đúng, yêu nhau thì sẽ thay đổi.”
Rồi Arjen nói thêm:
“Vốn dĩ yêu là trở thành tôn giáo mà. Giờ ngươi là tôn giáo của ta rồi, Elliot Brown.”
Câu trả lời ấy khiến Elliot vô cùng hài lòng. Chàng không kìm được tình cảm trào dâng, ôm chầm lấy cổ Arjen. Vị Đại Công Tước Tước tước đang để khay đồ trên đùi, trong tư thế lúng túng đón nhận cái ôm của Elliot.
“Tôi đã từng ghét ngài lắm, nhưng giờ chẳng còn chút nào nữa.”
“…Ta, bị ghét nhiều đến thế à?”
“Vâng. Cực kỳ. Còn hơn cả hoàng đế. Nhưng ngay cả lúc ấy… tôi vẫn nhớ ngài.”
Khi bị đánh đập tra tấn, khi nước mắt rơi qua khe mắt sưng bầm trước bạo lực, khi nghe lời chế nhạo của hoàng đế, khi được tin Arjen bình an từ thái tử. Elliot đã ghét Arjen. Cái ghét ấy đến mức thành lời đùa, bởi mỗi khi nghĩ về Arjen, cảm xúc lại cuộn lên như vũ bão.
“Tôi thật sự rất ghét ngài.”
Chẳng biết từ lúc nào, giọng Elliot đã nghẹn ngào. Ghét lắm, chán lắm. Muốn giết chết ngài ấy. Nghe tiếng thì thầm đó, Arjen đẩy chiếc khay ra sau và ôm chặt lấy Elliot. Một cái ôm không chút kẽ hở.