Chương 18
Chương 18
“Suỵt.”
Hexion đặt ngón tay lên môi. Đôi mắt màu hoa oải hương của Zero Nine đang dán chặt vào khoảng không. Jasper sững người nhìn hai người họ, trong lòng thầm cho rằng bọn họ điên thật rồi. Gã ta lưỡng lự không biết có nên gọi viện binh không, thì từ xa bất chợt vang lên một tiếng rung động. Jasper ngẩng đầu.
Bầu trời trong xanh một thời nhanh chóng bị che phủ bởi những đám mây xám xịt. ‘Mưa à?’ Đột ngột vậy sao? Zero Nine ngẩng đầu nhìn lên. Những đám mây xám đậm cuộn lại dày đặc, chẳng bao lâu, mưa như trút nước từ trên trời dội xuống.
Xoà—.
Một sinh vật khổng lồ làm bằng thứ dường như là toàn bộ cơ bắp đứng trong cơn mưa tầm tã, chất lỏng màu máu của nó chảy xuống đất. Hàng trăm con mắt đảo quanh, dò xét xung quanh. Và rồi…
“Chúng ta… bị phát hiện rồi!”
Nó nhìn chằm chằm về phía nhóm người. Khác với sự chậm chạp lúc trước, con quái đột ngột cúi thấp người, phóng vọt tới, rút ngắn khoảng cách trong chớp mắt. Jasper chửi thầm rồi vội vã lùi về sau. Phải lập tức quay về tổng bộ. Thế mà Zero Nine và Hexion vẫn đứng yên tại chỗ, thản nhiên như chẳng có chuyện gì. Đúng là điên thật rồi.
Vù—!
Và trong khoảnh khắc đó, một bàn chân khổng lồ được giơ lên trên đầu Jasper. Chết tiệt. ‘Phải làm gì đây?’ Jasper nhắm chặt mắt lại. Và rồi—
Chớp!
Một tia sáng rạch ngang bầu trời.
Bùm—!
Một tiếng va chạm kinh hoàng vang lên sau đó, gần như xé rách màng nhĩ của Jasper. Theo bản năng, gã bịt tai lại. Lại một tia sét nữa bổ xuống, lần này đánh trúng con quái. Nó gào thét, giãy giụa dữ dội. Lúc tia sét thứ hai giáng xuống, sinh vật xoắn vặn thân thể trong tiếng rống chói tai, rồi bắt đầu rút lui. Nhưng ngay sau đó—
BÙM!
Thêm một tia sét bổ xuống. Thân thể con quái cháy xém, nhưng cơn bão không hề ngừng lại. Khi nó lùi về, mặt đất bên dưới rừng bất ngờ sụp xuống. Trong tiếng rầm lớn, con quái ngã nhào xuống hố sâu.
Không phải ngẫu nhiên. Mưa, sét, đất lở—tất cả đều không phải tình cờ. Những thân cây khổng lồ nghiêng mình, xuyên qua cơ thể bị cháy đen của con quái vật gớm ghiếc đó. Jasper nhìn khung cảnh ấy, cuối cùng gã cũng hiểu.
Đó là lý do người ta gọi đây là “thảm hoạ”. Thiên tai nằm ngoài tầm kiểm soát của con người, chỉ đơn thuần là để dự đoán khoảnh khắc nó ập tới. Jasper đứng đó, ướt sũng, trợn tròn mắt nhìn bóng lưng không hề bị mưa chạm vào của Zero Nine.
Bịch—!
Con quái từng phủ đầy cơ bắp đỏ giờ đã nằm im bất động. Mùi thịt cháy khét vẫn còn vương trong không khí. Qua những lỗ cháy xém, bên trong con quái vật có thể nhìn thấy được, hoàn toàn bị thiêu rụi. Hexion cũng không bị dính một giọt mưa, anh liếc nhìn đồng hồ rồi nói:
“9 phút 25 giây.”
“……”
“Lâu hơn tôi nghĩ một chút.”
Vẻ mặt của Zero Nine mơ hồ—dường như cậu đang tự hỏi liệu mọi chuyện đã kết thúc chưa. Hexion nhận ra Zero Nine đang thử sức mạnh của bản thân. Ngay cả một con quái vật lớn như vậy cũng dễ dàng bị tiêu diệt. Hexion cảm thấy một luồng rùng mình chạy dọc sống lưng.
Anh đã lờ mờ đoán được sức mạnh của Zero Nine, nhưng tận mắt chứng kiến vẫn khiến tim anh đập thình thịch, đầu óc trôi tuột vào trạng thái mơ hồ. Không kìm được, Hexion bước nhanh về phía trước; đồng hồ hiển thị mức căng thẳng của Zero Nine là 56%.
Ngay khoảnh khắc ấy, Hexion nắm lấy cổ áo Zero Nine và áp môi mình vào môi cậu.
Môi họ tự nhiên tách ra, lưỡi hòa quyện vào nhau. Cắn, liếm, mút vị máu, và nuốt nước bọt chảy xuống mang lại cảm giác thỏa mãn kỳ lạ. Zero Nine hơi nheo mắt, môi hé ra. Hexion khẽ nhướng mày, vẻ mặt đầy hứng thú. Zero Nine lặng lẽ nhìn, rồi chậm rãi rời môi.
“Không đến mức phải guiding khẩn cấp như vậy.”
“Tôi biết chứ.”
Hexion buông cổ áo Zero Nine, vuốt phẳng nếp nhăn. Đứng nhìn cảnh tượng ấy trong khi toàn thân ướt nhẹp, Jasper bật cười khổ. ‘Hai tên điên này… thật hợp nhau ghê.’ Gã ta thầm hứa với lòng sẽ không bao giờ can thiệp nữa. Cắn răng, Jasper gửi thông báo 【Quái vật cấp lớn bị tiêu diệt】 từ đồng hồ. Đội quản lý lập tức liên lạc.
–“Báo cáo sai à?”
“Không, con quái bị xử lý rồi. Giờ cần xử lý xác.”
–“Từ lúc nó xuất hiện tới giờ còn chưa tới một tiếng.”
“Phải, tôi cũng cảm thấy khó tin. Họ kiếm đâu ra người thế này vậy chứ?”
–“……”
Sau vài giây im lặng, đội quản lý xác nhận và kết thúc cuộc gọi. Jasper kiểm tra lại, thấy cảnh báo về sinh vật kia đã biến mất khỏi đồng hồ. Nhìn hai người trước mặt—một esper như thảm họa thiên nhiên, một guide đầy năng lực—gã ta đưa tay ra. Hexion miễn cưỡng bắt tay Jasper và trở về trụ sở.
Jasper, giờ đã ướt sũng, cần trở về phòng của mình. Gã lẩm bẩm những lời than phiền nhưng không vượt quá giới hạn. Có lẽ vì tận mắt thấy sức mạnh của Zero Nine rồi. Cậu ta khẽ động ngón tay như đang thử, như thể chỉ cần nhúc nhích nhẹ cũng có thể xé xác một con quái vật. Đúng vậy. Zero Nine thật sự…
“Zero Nine.”
“Vâng.”
“Muốn ghé qua phòng huấn luyện không?”
“Phòng huấn luyện?”
“Ừ. Tầng dưới.”
Zero Nine trầm ngâm giây lát, rồi ngoan ngoãn gật đầu. Hai người rời khỏi phòng dịch chuyển, đi thang máy xuống tầng ngầm thứ mười. Những lớp tường bọc thép sâu thẳm chứng tỏ nơi này hoàn toàn phù hợp cho huấn luyện. Dù vậy, nơi này e là không thể chịu nổi toàn bộ sức mạnh của Zero Nine.
Ding.
Khi thang máy mở ra, Hexion và Zero Nine bước vào sảnh huấn luyện dưới lòng đất. Một vài guide và nhân viên thường trực đứng đó. Các guide trong bộ đồng phục xám, trông như chim ướt sũng, lập tức đứng nghiêm khi thấy Hexion.
“Trung sĩ, Smith Walter!”
“Hạ sĩ, David Allan!”
“Binh nhì, Ellen Caster!”
Tin đồn lan truyền nhanh chóng, đặc biệt là khi chúng ảnh hưởng trực tiếp đến con người. Hexion liếc nhìn họ và ra lệnh.
“Mở một phòng huấn luyện.”
“Ờ, phòng… nào ạ?”
“Cấp năm.”
“À, cấp năm. Đã rõ!”
Binh nhì Ellen Caster dẫn đường, Hexion và Zero Nine theo sau. Họ đi đến bức tường xa nhất. Khi đến bức tường thép, một máy quét vân tay xuất hiện. Khi Ellen Caster đặt tay lên đó, bức tường kêu kẽo kẹt mở ra, để lộ một cánh cửa dày gần 30 cm. Hexion quay sang Zero Nine với giọng trêu chọc.
“Cậu sợ thì tôi vào cùng?”
Zero Nine khịt mũi, một mình bước vào. Đúng lúc đó, Binh nhì Caster thông báo.
“Mọi hoạt động bên trong đều được ghi lại. Nó được sử dụng cho dữ liệu huấn luyện và cũng để đo lường năng lực của esper.”
“Không sao.”
Zero Nine cũng chẳng để tâm. Cậu bước vào phòng, cánh cửa đóng lại sau lưng. Caster hộ tống Hexion trở lại phòng điều khiển trung tâm, nơi màn hình lớn nhất hiển thị Zero Nine đang đứng một mình trong phòng huấn luyện.
“Phòng huấn luyện ở đây vận hành thế nào?”
“Chúng tôi có khu riêng cho cự ly gần, trung và xa, cả huấn luyện đa mục tiêu. Còn cấp năm…”
“Có tất cả?”
“Vâng.”
Tuy nhiên, chỉ có vậy thì chưa đủ để được gọi là cấp năm. Hexion chăm chú quan sát màn hình. Bên trong phòng, từng kẻ địch máy móc bắt đầu xuất hiện. Chúng không xuất hiện theo thứ tự cự ly mà đồng loạt đổ tới, đặc điểm chính của cấp năm.
Đám máy móc vận hành theo lập trình, bóng kim loại sáng loáng, thân đầy gai nhọn trông đủ để xuyên thủng bất kỳ ai bất cẩn. Từ trần nhà, hàng trăm cánh tay cơ học có móng vuốt và khớp nối hạ xuống, giống như bàn tay người. Trong chớp mắt, kẻ địch phủ kín cả bốn phương tám hướng. Zero Nine chỉ khẽ chớp mắt, không mảy may động đậy.
“C—cậu ấy có bị thương nếu…”
Cô ấy đang định hỏi thì tất cả các cỗ máy huấn luyện lao vào Zero Nine. Trong tích tắc đó, tất cả mọi người trừ Hexion đều mở to mắt.
Rắc!
Tất cả máy móc xông tới đều vỡ vụn như đâm vào một bức tường vô hình. Những cái móc nhắm vào cổ Zero Nine xoắn lại như bị bóp méo bởi một sức mạnh đáng gờm. Zero Nine đứng yên, ánh mắt thong thả lướt mắt từ chỗ này sang chỗ khác.
Nhóm dịch Bunz Zm
Trans: Tỏi
Edit: Lynx
mê quá shop ơi, mong shop vẫn dịch truyện, mãi ủng hộ ạaa