Chương 23
Chương 23
Zero Nine ngồi cách Hexion một đoạn, nở một nụ cười mơ hồ rồi bật TV. Có âm thanh vang lên, ít nhất cũng giúp lấp đầy khoảng lặng và làm dịu bầu không khí. Nhưng trớ trêu thay, một giọng nói quen thuộc lại bất ngờ vang lên từ màn hình.
【Có đúng là anh từng gặp một trong những Esper đầu tiên không?】
【Tôi mà nói dối bao giờ, Adam? Tất nhiên là gặp rồi.】
【Vậy cảm giác thế nào? Một Esper nguyên thủy ấy?】
Người đàn ông có nét mặt thư sinh cười nửa miệng, để lộ hàm răng trắng đều.
【Một con quái vật vượt ngoài sức tưởng tượng.】
Trên màn hình lại là… Damian.
Hắn ta đang thao thao bất tuyệt về Zero Nine ngay trên sóng truyền hình trực tiếp. Gương mặt Zero Nine chợt sa sầm khi nghe thấy giọng nói ấy vang vọng trong căn phòng. Kang Woo-shin ngồi cạnh cũng sửng sốt tròn mắt. Từng câu từng chữ Damian nói đều ẩn chứa ác ý.
【Người như tôi còn chẳng đánh lại nổi. Chắc Guide của cậu ta đang sống trong ác mộng, cần được hỗ trợ.】
【Chắc phải lập cả đội để kiểm soát đấy chứ!】
Khán giả bật cười ầm ĩ. Lời nói của Damian đầy ẩn ý, hắn nhún vai, rồi lại tung ra một câu khiến cả trường quay rúng động.
【Tôi nghe nói cậu ta có một Guide riêng. Nhớ không?】
Hắn ta cúi sát về phía MC như thể muốn thì thầm, nhưng rõ ràng mic vẫn thu trọn từng từ.
【Chính người đã đưa tôi và bốn Esper khác sang Mỹ hồi chiến tranh ấy.】
【Thật sao?! Không thể nào!】
【Là thật đấy. Thế giới đúng là nhỏ thật.】
Khán giả vỗ tay, MC cười lớn, còn những người tham gia chương trình thì râm ran bàn tán.
Damian kết thúc bằng cách nhìn thẳng vào ống kính. Trên góc màn hình, chữ “TRỰC TIẾP” hiện rõ mồn một.
Zero Nine nhíu mày. Giọng điệu của Damian vừa khiêu khích, vừa mang theo địch ý. Không chỉ là kể chuyện… Hắn ta đang cố dẫn dắt dư luận.
“Cắt sóng trực tiếp kênh 8 ngay.”
Một giọng nói trầm vang lên từ phía sau.
Hexion vừa bước ra từ phòng tắm, choàng áo choàng tắm, mái tóc còn vương nước. Dù giọng nhẹ tênh, khóe môi anh lại khẽ cong như thể chẳng quá bất ngờ. Sau khi gọi xong, anh ném điện thoại xuống ghế rồi bước tới gần Zero Nine, lúc này đang ngẩng lên nhìn.
“Đừng lo.”
“Anh với hắn… Có thù oán gì à?”
Zero Nine hỏi khẽ. Không hẳn là thấy họ căng thẳng. Bởi lần đó, ngay cả khi bị tát, Damian vẫn quỳ gối trước Hexion, còn cười ra chiều hoài niệm nữa.
Mặc dù không xuất hiện trong ảnh của paparazzi, hắn ta vẫn bày ra trò này ngay trên truyền hình trực tiếp.
“Kiểu người đó, tôi quen đối phó rồi.” Hexion nhún vai. “Chỉ là bất ngờ nên tôi thấy tệ thay cho cậu.”
Tất nhiên, lời ấy chỉ nói với Zero Nine.
Zero Nine thật sự không hiểu Hexion lấy sự bình thản ấy từ đâu.
Không lâu sau, MC trên TV đột nhiên khựng lại, cười gượng gạo quay sang máy quay:
【Chúng tôi sẽ quay lại sau phần quảng cáo ngắn!】
Chỉ mới ba phút kể từ lúc Hexion gọi điện.
Anh giơ tay, vuốt nhẹ mái tóc Zero Nine, các ngón tay thon dài len qua từng lọn tóc nâu, chậm rãi rũ xuống. Kang Woo-shin ngồi bên chứng kiến, thấy hơi ngượng. Chỉ sau khi cưng nựng tóc Zero Nine một hồi, Hexion mới quay sang anh ta.
“Cậu tìm tôi có việc gì?”
Kang Woo-shin vốn lanh lợi, nhưng lần này rõ ràng nhận ra sự dịu dàng kia chỉ là lớp vỏ.
‘Dưới đó, Hexion có gì đó như… giận dữ.’
‘Chắc là do chương trình vừa rồi?’
Kang Woo-shin cảm giác mình giống con cừu giữa một đàn thú dữ toàn Esper và Guide cấp cao. Bất an, anh ta đứng bật dậy và chào theo điều lệnh:
“Tôi… Tôi báo cáo trở lại đơn vị ạ!”
‘Chà, đúng là quay về đơn vị thật.’
Hexion tặc lưỡi, lười biếng khoát tay.
“Biết rồi. Ra ngoài đi.”
Biết thân biết phận, Kang Woo-shin vội cúi chào rồi chuồn lẹ. Cậu đến đây vốn có việc, nhưng rõ ràng giờ không phải lúc để bàn.
“Hexion, nụ cười anh vừa nãy… Hơi kỳ đấy.”
Hexion bắt chéo chân ngồi cạnh Zero Nine, vừa thao tác điện thoại vừa trả lời tin nhắn. Mỗi khi điện thoại rung nhẹ là một phản hồi được gửi đi. Zero Nine tò mò lắm, nhưng không nhìn trộm. Như hiểu được, Hexion đưa hẳn điện thoại sang:
“Nếu muốn biết thì hỏi đi.”
“…Mà tôi cũng đâu hiểu mấy thứ đó.”
“Cũng đúng.”
Zero Nine liếc nhìn màn hình, lướt qua vài tin nhắn mà chẳng hiểu bao nhiêu. “Bên sản xuất” là gì? Công ty giải trí à? “Xử lý bên sản xuất” nghĩa là sao? Có thể huỷ hợp đồng không? Không có chủ ngữ luôn ấy? May mà dòng tin nhắn cuối lại dễ hiểu:
【Kiện luôn cả MC.】
【Đã rõ.】
Zero Nine ngẩng đầu:
“Anh đang kiện ai đấy?”
“Damian, MC, tổ sản xuất, cả đài truyền hình luôn.”
“Ơ… những người kia cũng kiện được hả?”
Hexion bật cười trước sự ngờ nghệch của cậu.
“Kiện không phải để thắng.”
“Thế để làm gì?”
“Để khiến họ hối hận.”
Zero Nine thầm nghĩ: ‘Tính cách của Hexion… Tệ thật đấy.’
Anh nói là “tài khoản cá nhân” nên không sao, nhưng ai mà xem Hexion là người bình thường? Ngay cả Zero Nine còn không biết rõ rốt cuộc gia đình hay công ty của anh lớn cỡ nào. Mà chắc anh cũng chẳng định nói.
“Tôi đi thay đồ.”
“Đi đâu?”
“Cậu cũng đi.”
“Đi đâu mới được chứ?”
Zero Nine hỏi, và Hexion đáp như thể chuyện quá hiển nhiên:
“Đi săn quái.”
Nhưng giọng điệu ấy lại khiến Zero Nine cảm thấy: ‘Không đơn giản chỉ là xử lý dị thể.’
“Có kẻ đã bày ra trò này. Nên chúng ta cần lấy lại thế chủ động.”
Hexion cười nửa miệng. Nụ cười đó… Zero Nine nhìn ra ngay… Là nụ cười lúc anh đang lập kế hoạch gì đó.
Sau khi Hexion đi thay đồ, Zero Nine quay lại nhìn TV.
Sau đoạn quảng cáo, Damian đã biến mất khỏi khung hình. Một khách mời khác ngồi thay chỗ hắn trên ghế chính, còn MC thì ôm tập A4, chẳng phải kịch bản gì cả. Tình hình rõ ràng đã thay đổi chóng mặt.
Zero Nine nghĩ, ‘Có gì Hexion không làm được không vậy…?’
Như thể nghe được suy nghĩ cậu, Hexion xuất hiện lại. Bộ vest ba mảnh gọn gàng, không sót chi tiết. Quen thuộc đến mức khiến người khác không biết nên thở dài hay thở dài hơn.
Zero Nine thì mặc áo phông rộng, quần jean sáng màu… Đồ nhìn qua thì tưởng sinh viên, nhưng chắc là hàng hiệu.
Hexion ngắm nghía bộ dạng đó, khoanh tay, lắc đầu rồi bấm nút thang máy.
“Ai không biết còn tưởng tôi là sugar daddy của cậu.”
“Sugar daddy là gì?”
“Không cần biết.”
Lại coi mình là trẻ con nữa. Nhưng Zero Nine cũng chẳng buồn phản bác.
Hexion chỉnh lại đồng hồ đeo tay, lướt nhanh bản đồ hiện trạng dị thể. Có tám điểm. Nhiều thật.
Anh đánh dấu tất cả cho Zero Nine chỉ bằng vài thao tác.
Không lâu sau, đội quản lý gọi đến:
【Ghi nhầm à?】
“Nghe giống ghi nhầm không? Cứ cử Jasper đi.”
【Xử lý hết tám điểm sẽ mất thời gian. Thiệt hại có thể tăng.】
“Dù có cử đội khác, cũng chẳng hiệu quả bằng Zero Nine. Ước tính mười phút mỗi điểm.”
【…Thật sự khả thi?】
“Không cần chất vấn khả thi.”
【Hiểu rồi. Chuyên viên Jasper đang chờ lệnh.】
Thế là ba người lập tức lên đường.
Jasper vừa đi vừa lầm bầm nguyền rủa khi họ tới điểm đầu tiên… Đúng vào trung tâm thành phố lân cận. Một dị thể cấp trung đang lang thang giữa đường, dẫm nát xe cộ. May là đã sơ tán kịp thời, đường phố vắng tanh. Chỉ còn những chiếc bóng lấp ló sau cửa sổ các tòa nhà, dõi theo…
Nhóm dịch Bunz Zm
Trans: Tỏi
Edit: Lynx
mê quá shop ơi, mong shop vẫn dịch truyện, mãi ủng hộ ạaa