Chương 8
- Trang chủ
- [NOVEL ZHIHU] Giáo Bá Cũng Biết Yêu
- Chương 8 - Mối quan hệ có điều kiện bảo mật
Tôi chấp nhận tình cảm của Dương Triết.
Không phải bằng một cái ôm, hay một nụ hôn ướt át dưới mưa như trong mấy phim truyền hình thiếu muối.
Mà bằng một câu gọn lỏn, trong góc thư viện yên tĩnh nhất:
“Ừm… tôi cũng không ghét cậu.”
Và thật lạ, Dương Triết lại cười rất vui vì câu nói đó.
Cậu ta không đòi hỏi thêm điều gì – không hỏi “vậy có phải yêu không”, không hỏi “có thể công khai không”, chỉ đơn giản là… bước lùi lại nửa bước và nắm tay tôi dưới gầm bàn đọc.
Như thể chỉ cần vậy thôi, cậu ta đã đủ hài lòng.
Dù vậy, tôi vẫn… chưa quen.
Tôi không phải kiểu người có thể cười toe toét khi yêu, càng không phải dạng sẽ đăng trạng thái “đã có người yêu” lên story.
Tôi vẫn giữ khoảng cách bình thường trong lớp. Vẫn tỏ ra lạnh nhạt, dù trong lòng bắt đầu lộn xộn mỗi khi Dương Triết huých tay tôi dưới gầm bàn hay gọi “Mặc ơi~” bằng giọng nhỏ xíu.
Và cậu ta cũng chẳng chịu phối hợp.
Buổi chào cờ thứ Hai, trong lúc cả lớp đứng nghiêm trang dưới sân trường, Dương Triết đột nhiên… nhét một viên kẹo bạc hà vào tay tôi.
“Tỉnh ngủ đi, người yêu tôi mà ngủ gật thì mất mặt lắm.”
Tôi: “…”
Tôi đã dùng toàn bộ sức mạnh nội tâm để không đá cậu ta xuống bục phát biểu.
Chuyện đỉnh điểm xảy ra khi lớp trưởng tổ chức trò chơi “hỏi – đáp nhanh” trong nhóm chat lớp.
Lớp trưởng:
“Nếu bạn Dương Triết phải chọn một người trong lớp để đi chơi suốt một ngày, bạn chọn ai?”
Cậu ta trả lời trong chưa đầy ba giây:
“Trần Mặc. Không cần hỏi lại.”
Cả nhóm chat:
Ồ hố hố hố hố hố hố hố hố hố hố hố hố!!!
Dạo này có gì mờ ám lắm nha~
Tôi ném điện thoại lên giường, vùi mặt vào gối.
Trước khi tắt đèn, tôi chỉ nhắn cho Dương Triết một câu:
“Cậu còn tiếp tục như vậy, tôi block đấy.”
Và cậu ta chỉ gửi một tin nhắn duy nhất:
“Vậy thì yêu tôi công khai luôn đi, khỏi phải giấu.”
Tôi không trả lời.
Không phải vì giận.
Mà vì… tôi đang mỉm cười như thằng ngốc.