Chương 10
Đọc duy nhất trên julycomic để ủng hộ nhom dịch Nhabachi nhé
“Nhưng hôm nay tôi đã có hai người cố vấn. Vì vậy… tôi sẽ… ừm… cố gắng học hỏi thật nhanh. Mong anh chờ tôi một chút…”
Sự sốt ruột hiện rõ. Jaeil chớp mắt chậm rãi, cuối cùng mở miệng. Nếu không nói, cậu trai này sẽ mãi bị cuốn theo dòng chảy mà chính anh cũng không kiểm soát được.
“…Cứ từ từ thôi.”
Seunghyeon chớp mắt, không ngờ tới câu trả lời. Khoảng lặng ngắn ngủi bao trùm.
“À…”
Không lâu sau, đầu của Seunghyeon từ từ ngả về phía sau. Đôi mắt to không có mí đã lấp đầy tầm nhìn của Jaeil. Như thể cảm động trước sự quan tâm của Jaeil, đôi môi anh khẽ mở ra rồi nhanh chóng nở một nụ cười. Dù chỉ trong chốc lát, nhưng cảm xúc vui sướng chân thành đã tràn ngập. Cũng ngay lúc đó, ánh mắt của Jaeil – vốn đang quan sát chuỗi hành động ấy – hơi nheo lại rồi trở về bình thường.
“Cảm ơn anh.”
“……”
“Nhân tiện, tôi muốn xem thử bộ Gear trên cổ tay anh một chút.”
Lần này, ngay cả Jaeil cũng tỏ ra ngạc nhiên. Đôi môi tôi định mở ra để hỏi “Sao cậu lại muốn xem?” nhưng rồi đóng lại ngay. Ánh nhìn của cậu trai trẻ tràn đầy quyết tâm kỳ lạ.
“Nghe nói nhìn vào đó có thể biết được mức độ nguy cơ bùng nổ. Esper đeo Gear còn Guider thì…”
Cậu lưỡng lự ở cuối câu rồi lục lọi trong túi. Thứ lấy ra không gì khác chính là một con dao. Seunghyeon đưa cánh tay lên cho Jaeil dễ quan sát, tự tay trình bày con dao.
“Nghe bảo tôi phải mang theo thứ này. Hôm nay em đi cùng các mentor và nhận được nó.”
“……”
Esper ngay khi đăng ký với quốc gia đã được cấy một quả bom nhỏ sau gáy, đồng thời đeo Gear ở cổ tay. Quả bom là vũ khí sát thương dành cho Esper, sẽ kích nổ khi các Guider đánh giá không thể kiểm soát nhằm giảm thiểu thiệt hại về người và vật chất. Còn Gear là chiếc còng xích bắt buộc phải đeo để quản lý Esper hiệu quả, tích hợp chức năng cảnh báo nguy cơ bạo loạn, định vị, thông báo, liên lạc… đồng thời đóng vai trò như thẻ ra vào khi đến trung tâm.
Ngược lại, Guider phải luôn mang theo một con dao nhỏ để phòng khi Esper không thể kiểm soát dù đã được hướng dẫn. Nó dùng để lấy máu khi cần cho Esper uống trực tiếp. Máu của Guider có hiệu quả tương đương quan hệ tình dục, nghĩa là trong tình huống không thể quan hệ thì ít nhất phải cho uống máu để cứu sống. Tuy nhiên, do nguy cơ tổn thương mạch máu, phương pháp này chỉ được phép trong tình huống cực kỳ nguy cấp. Vì vậy, con dao mang ý nghĩa biểu tượng mạnh mẽ: cứu Esper chính là lòng trung thành với quốc gia, cũng là tinh thần của Guider.
Jaeil như bị thôi miên, đưa cổ tay mình ra. Áp lực ngầm “anh đã cho xem của anh, giờ đến lượt tôi” khiến anh nhớ đến lần Seunghyeon bất ngờ bảo anh đến hôm trước.
Thực chất, khi “xem Gear”, Seunghyeon đang nắm chặt cổ tay Jaeil. Cảm giác từ những ngón tay mân mê quanh chiếc Gear khiến Jaeil bối rối. Cậu cố làm ra vẻ không để ý. Cứ liên tục như vậy, vượt qua giới hạn theo cách mà ngay cả đối phương cũng không nhận ra, nhưng mỗi lần đều bỏ lỡ thời điểm ngăn cản.
“Cái này… chạm vào là được à?”
“Vâng. Hai lần.”
“Hiện tại là 30.25% phải không?”
“Vâng. Đúng vậy.”
“Có cao không ạ?”
“……”
Với Jaeil, đó là con số thấp, nhưng so với Esper thông thường thì khá cao. Đang phân vân làm sao giải thích dễ hiểu, thì Seunghyeon đã tiến thêm nửa bước. Jaeil vô thức ngả người ra sau.
Chính vì không biết gì về Jaeil nên cậumới có thể hành động bất cẩn thế. Không ai trong trung tâm dám tiếp cận Jaeil kiểu này. Xuất thân từ Khu 13, theo nghĩa nào đó là một tồn tại bị cô lập, nhưng Seunghyeon hoàn toàn không tự ý thức được điều đó. Càng khiến mọi thứ rắc rối hơn.
Sau khi chậm rãi quan sát xung quanh Jaeil, cậu trai quyết đoán nói. Bàn tay nắm chặt cổ tay Jaeil với đầy quyết tâm.
“Nếu anh không phiền… tối nay, chúng ta ngủ chung nhé?”
Quả là nhiệt huyết đáng nể.
*
Địa điểm học tập được chọn là quán cà phê tầng 1 tòa nhà trung tâm. Trước mặt Joi là ly sô-cô-la nóng, Rowan có ly sinh tố sữa chua – món yêu thích thứ hai của Joi, còn Seunghyeon được giới thiệu ly nước ép nho xanh. Toàn những thức uống ngọt đến tan chảy lưỡi. Mỗi người tự thanh toán, nhưng Seunghyeon – vốn chỉ quen dùng tiền mặt – gặp chút khó khăn khi học cách thanh toán mới.
Joi thao tác chiếc máy tính bảng được cấp cho Seunghyeon thành thạo như của mình. Rowan dồn các ly nước sang một bên để Joi tiện giải thích.
“Trước tiên, tôi sẽ giải thích về hệ thống cấp bậc.”
Joi nhướng mắt nhìn Seunghyeon. Nghiêm túc và trang trọng.
“Xét nghiệm gen có thể xác định cấp bậc năng lực vốn có của một người, chia thành A, B, C hoặc thượng, trung, hạ. Công nghệ phát triển nên giờ có thể phân loại chi tiết hơn, tên gọi được lấy từ hệ thống cấp bậc trong bài poker.”
“Vâng.”
Joi lướt nhanh màn hình rồi chạm vào biểu tượng ứng dụng được tạo từ câu chữ của Haon.
“Vào ứng dụng này sẽ thấy bảng cấp bậc. Nhớ kỹ sẽ tốt đấy.”
Sự phân cấp giữa Guider và Esper là như nhau. Tuy nhiên, nếu cùng cấp bậc, Guider luôn được ưu tiên hơn Esper.
Royal Straight Flush (Rospeul)
Back Straight Flush (Baekspeul) > Straight Flush (Stipeul) > Poker
Full House > Flush Straight
Triple > Two Pair > One Pair
Seunghyeon chăm chú nhìn vào màn hình cô đưa ra, như muốn học thuộc lòng ngay tại chỗ. Joi liếc nhìn đôi mắt lấp lánh của cậu với vẻ tò mò rồi tắt ứng dụng.
“Đây là cấp bậc năng lực, còn chức vụ trong Trung tâm lại khác. Nhìn thẻ nhân viên của tôi đi.”
“Là ‘Trung sĩ’ nhỉ.”
“Đa phần tuân theo hệ thống quân hàm thông thường, nhưng đặc thù của chúng ta không thể bỏ qua được. Chúng ta dùng danh xưng chức vụ riêng dành cho người có năng lực.”
Seunghyeon nhìn xuống thẻ của mình. Dòng chữ “Học viên” hiện rõ.
“Thứ tự là Hạ sĩ, Trung sĩ, Thượng sĩ, Nguyên sĩ, rồi đến Trưởng nhóm. Các đội Esper và Guider có thể linh hoạt mở rộng hoặc thu hẹp, nhưng từ đội 1 đến đội 5 hầu như cố định. Dĩ nhiên, những đội đó phần lớn là người có cấp bậc cao.”
“……”
“Để thăng chức, cần nhiều yếu tố. Nếu hướng dẫn tốt, cậu sẽ sớm được thăng cấp thôi.”
Seunghyeon gật đầu im lặng. Mọi thứ đều mới mẻ và xa lạ, nhưng rồi sẽ quen dần. Hiện tại, cậu chưa thấy khó khăn lắm.
Lần này, Joi mở ứng dụng ghi chú.
“Giờ đến phần quan trọng.”
“Vâng.”
“Nhìn kỹ nhé.”
Cô vẽ hai vòng tròn xếp dọc tạo hình người tuyết, phần đầu và thân. Tay chân được vẽ bằng những nét ngắn ngủn, cẩu thả.
“Đây là Esper.”
Cô vẽ thêm một hình tương tự bên cạnh, thêm một ngôi sao nhỏ trên đầu để phân biệt.
“Còn đây là Guider.”
“Vâng.”
“Nếu có mắt, cậu cũng biết rằng khí chất của mỗi Esper đều khác nhau. Màu sắc khác, tính cách cũng khác.”
Seunghyeon gật đầu, nhớ lại Jaeil và Kijoo. Nếu so sánh với động vật, Jaeil giống như một con hổ đói khát đầy sắc bén, còn Kijoo thì ôn hòa và ít hung dữ hơn, như một con cáo. Thấy ánh mắt thấu hiểu của Seunghyeon, Joi thở phào nhẹ nhõm. Đúng là A-class khác biệt thật. Chà, con người đâu phải cứ phải chết.
“Giờ, tôi sẽ nối chúng lại. Đây là con đường kết nối giữa hai bên.”
Cô vẽ hai đường thẳng giữa hai hình người tuyết.
“Nhưng con đường này cũng khác nhau tùy người. Điểm quan trọng đầu tiên của tỷ lệ phối hợp: độ rộng hẹp của con đường này quyết định tốc độ hướng dẫn. Cứ tạm hiểu như vậy đã. Chỉ riêng phần này cũng đủ dài rồi.”
“Vâng.”
Joi vẽ thêm mũi tên trên đường nối, hướng từ Esper sang Guider.
“Nếu khí chất quá mạnh, mức độ khuếch đại sẽ tăng, và nếu tăng quá cao, Esper sẽ chết, cậu biết chứ?”
“Vâng.”
“Đúng vậy. Trước đó, quả bom trong đầu họ sẽ nổ và giết chết họ, nhưng dù sao thì…”
“……”
“Trước khi khí chất đó nuốt chửng Esper, chúng ta hấp thụ nó. Dĩ nhiên, lượng hấp thụ khác nhau tùy cấp độ.”
“Vâng.”
“Và chúng ta phải chứa nó ở đâu đó trong cơ thể.”
“À, phải chứa nó ạ?”
Seunghyeon tròn mắt ngạc nhiên. Đây là lần đầu cậu nghe điều này. Thì ra phải chứa nó.
“Ừ. Ờ… À… Ý tôi là…”
Phần này có vẻ khó giải thích, Joi nhíu mày. Cô gãi gãi lông mày bằng đầu bút, chần chừ. Lúc đó, Rowan đang quan sát thái độ của Joi liền xen vào.
“Bởi vì khí chất cũng là sinh lực của Esper. Nếu chỉ lấy đi không thôi, sức mạnh của Esper sẽ suy yếu. Vì vậy, chúng ta chứa nó lại, tinh lọc rồi trả lại hết mức có thể.”
Joi mắt lấp lánh, cảm giác như một nút thắt trong lòng cô đã được tháo gỡ.
“Đúng vậy. Đó là thứ chúng ta tạm thời chứa đựng để thanh lọc cơ thể.”
“……”
“Điểm quan trọng thứ hai về tỷ lệ tương thích. Tỷ lệ càng cao, khả năng thanh lọc càng mạnh. Vì vậy, có thể trả lại nhiều năng lượng tinh khiết hơn cho Esper. Nếu tỷ lệ thấp, sẽ phải vứt bỏ tất cả những thứ quý giá đó.”
Khi Joi bắt đầu giải thích, Rowan cắn ống hút rồi lùi lại phía sau.
“Và vật chứa đựng năng lượng cũng khác nhau tùy từng Esper. Hình dáng, kích thước, cả những chức năng nhỏ nhặt nữa.”
Joi liếc nhìn Seunghyeon đang gật đầu im lặng rồi tiếp tục:
“Esper và Guider nhất định phải bắt tay khi gặp mặt lần đầu. Để nắm bắt năng lượng của Esper và lên kế hoạch tạo ra vật chứa phù hợp. Nhưng việc này rất khó. Mỗi lần đều phải làm khác đi, lại còn phải tạo ra một căn phòng khác, một vật chứa khác trong cơ thể Guider nữa.”
Trên tờ giấy nhớ đã mất chức năng làm bảng, các hình vẽ chi chít. Seunghyeon chăm chú nhìn những nét vẽ nguệch ngoạc của cô, đầu hơi nghiêng. Lời giải thích của Joi vừa dễ hiểu lại vừa khó nắm bắt. Dù cô đã cố diễn đạt bằng phép ẩn dụ, mọi thứ vẫn trừu tượng. Dù biết cô đang cố giải thích theo cách dễ hiểu nhất, nhưng…
Vậy những năng lượng đó chỉ đe dọa bằng chuyển động thôi sao? Cuối cùng thì chúng không thể tấn công mình? Nhưng trông chúng sắp lao tới vồ lấy mình vậy.
“Khi có kinh nghiệm, mọi thứ sẽ trở nên tự nhiên, nhưng tôi mới chỉ bắt đầu thôi.”
Joi quan sát vẻ mặt phức tạp của Seunghyeon rồi an ủi ngắn gọn.
“Làm sao hiểu hết chỉ sau một lần nghe? Điều đó là bình thường.”
“……”
“Trước hết, tôi cần nhận thức được con đường hấp thụ năng lượng của Ha Jaeil. Chỉ như vậy mới có thể trao đổi. Đúng không?”
“Vâng…”
Nhận thức bằng cách nào? Dù vẫn còn quá nhiều điều chưa hiểu, Seunghyeon vẫn lịch sự đáp lại vì biết ơn những lời giải thích của cô.
“Trước tiên, hãy làm quen với năng lượng. Đừng sợ. Đừng ngại chạm vào…”
Joi đột nhiên ngập ngừng, suy nghĩ một lúc. Cô phân vân không biết có nên nói rằng Ha Jaeil rất khắt khe về việc tiếp xúc hay không. Liệu đó là thừa thãi hay hữu ích?
“Chúng ta phải trung thành với bản năng. Hãy tin vào nó và thử tìm hiểu.”
Cuối cùng, Joi chọn cách im lặng.
Cảm ơn nhà dịch ạ.
Mong sớm có ngoại truyện 2.
Bộ này có manhwa cũng đẹp lắm.