Chương 101
Đọc duy nhất trên julycomic để ủng hộ nhom dịch Nhabachi nhé
Mỗi khi Seunghyeon giả vờ không biết hỏi đủ thứ, Jaeil sẽ nhiệt tình giải thích trong phạm vi hiểu biết của mình. Đôi lúc còn kể tỉ mỉ cả lịch sử ra đời và bối cảnh phát triển của từng mẫu súng.
Cậu thấy thú vị khi nhìn Jaeil vừa nói chuyện nghiêm túc vừa lộ rõ vẻ hào hứng. Bản thân Seunghyeon cũng đam mê lĩnh vực này không kém nên mới có thể làm vậy. Mỗi khi Seunghyeon mắt sáng lên lắng nghe, Jaeil vừa ngại ngùng vừa không ngừng kể chuyện.
Seunghyeon rất thích khoảnh khắc đó. Làm thế nào để được thấy nhiều hơn, được tận hưởng nhiều hơn? Nếu có thể trò chuyện ngang tầm hiểu biết với anh ấy, sẽ thú vị biết bao? Không, liệu anh ấy có thích không? Sau nhiều trăn trở, kết quả chính là khóa đào tạo bắn súng này.
“Hôm nay cậu có lịch gì?”
“Chiều có hai ca hướng dẫn hạng C.”
“Tôi có một ca hạng A.”
“Ôi, muốn đi du lịch quá.” Joi càu nhàu rồi vươn vai. Không chỉ Seunghyeon mới có lịch dày đặc. Tất cả nhân viên năng lực của Haon đều như vậy.
“Xong việc cùng đi ăn tối nhé.”
“Được. Tôi thèm đồ cay.”
“Vâng. Mời cả mentor Rowan đi cùng ạ.”
“Không được. Cậu ta có hẹn hò xem mắt hôm nay.”
“Hẹn hò ạ?”
Thật bất ngờ. Rowan trông chẳng liên quan gì đến chuyện yêu đương. Seunghyeon thốt lên rồi vội cúi mặt ngượng ngùng. Anh không có tư cách nói người khác.
“Ừ, tên đó đó cũng nên yêu đương chút đi. Đáng lo lắm, lúc nào cũng ngốc nghếch thế kia.”
Seunghyeon chỉ im lặng gật đầu. Nhìn Joy quan tâm hơn cả đương sự, có lẽ không phải Rowan tự đi xem mắt.
“Cô ấy xinh không ạ?”
Câu hỏi vô tư khiến Joy nhếch mép cười ranh mãnh.
“Hoá ra cậu cũng biết hỏi mấy chuyện này nhỉ?”
“Ế?”
“Tưởng cậu chỉ nhìn thấy mỗi Jaeil thôi chứ.”
“À, cái đó…”
Seunghyeon bối rối đỏ mặt.
Không phải anh không thích phụ nữ. Chỉ là… Ha Jaeil, anh ấy… Tất cả đến thật tự nhiên, chẳng có chút kháng cự nào.
***
Nghĩ về anh ấy, từ “thích” đơn thuần dường như không đủ để diễn tả. Nhưng liệu có phải là tình cảm dành cho người khác giới? Điều đó cũng khó xác định. Chỉ là, anh ấy đã trở thành tất cả với tôi. Vốn dĩ tôi chưa từng thích đàn ông bao giờ. Dù sao thì, Seunghyeon đang cố gỡ rối mối quan hệ này thì bỗng tò mò về xu hướng tính dục của Jaeil.
Và không hiểu sao, câu chuyện thoáng nghe được từ các nhân viên nữ trước đây lại hiện lên trong đầu.
“Đằng nào thì gia đình đó cũng đã có người để kết hôn rồi mà?”
“……”
Dù những người có năng lực thuộc nhóm có đạo đức tình dục lỏng lẻo, nhưng hôn nhân vẫn là với người khác giới. Seunghyeon đang suy nghĩ lan man với vẻ mặt khá nghiêm trọng.
“Mentor-nim. Cái… gia đình Ha Jaeil Esper-nim có… đặc biệt lắm không ạ?”
Joi đang nghịch viên đá trong ly bằng ống hút, ngước mắt lên.
“Hả? Jaeil á? Nổi tiếng đấy. Họ luôn tìm cách duy trì dòng máu Backsplash để giữ số lượng người có năng lực cao. Tính toán kinh khủng lắm. Ở đó toàn hôn ước…”
Đang nói liền mạch, Joi bỗng ngậm miệng. Cô nhận ra Seunghyeon đang nghe. Chớp chớp đôi mắt xanh, cô nói với giọng đầy xác quyết:
“Jaeil thì không phải đâu. Anh ấy có thể cắn lưỡi tự tử ấy chứ.”
Seunghyeon bật cười với lời an ủi đó.
“Sao lại cười? Thật đấy.”
“Không có gì ạ.”
Seunghyeon cười vì hình dung ra cảnh đó. Jaeil mà cậu biết rất có thể sẽ làm thật. Không, nếu không được như ý, cậu ấy có lẽ còn phá nát cả tòa nhà. Khi Seunghyeon đùa thêm vài câu, Joi cũng cười khúc khích hưởng ứng.
Sau tiếng cười vui vẻ, một nỗi buồn vô cớ ập đến. Thế giới của những người có năng lực – kỳ lạ, thú vị và tàn nhẫn – bỗng trở nên choáng ngợp.
Mỗi lần như vậy, Seunghyeon luôn có một câu để tự nhủ:
“Xin hãy chỉ nghe lời em thôi.”
Cậu hít một hơi thật sâu, gạt bỏ mọi suy nghĩ tiêu cực.
*
Tối hôm đó, xung quanh bệnh viện tâm thần – nơi từng diễn ra trận chiến Onicube lớn – xuất hiện xung động. Mức cảnh báo Red Circle cấp 2 được ban bố, hơn nửa số người có năng lực phải xuất kích.
Lũ quái vật xuất hiện đều thuộc loại trung bình, may mắn là loại thường không liên quan đến khủng bố. Mối nguy nhỏ giữa sự bình yên của Haon đã được giải quyết an toàn nhờ sự cảnh giác của các esper.
Dĩ nhiên, đối đầu với Oni cỡ trung không phải chuyện đơn giản. Những Esper sử dụng năng lực quá mức đồng loạt mất kiểm soát ngay khi trận chiến kết thúc. Seunghyeon kiểm tra danh sách Esper đang dần trở về trên tablet, rồi đưa mắt nhìn ra cửa sổ phòng guiding.
“……”
Đôi mắt đen láy ngước nhìn bầu trời đêm thăm thẳm. Không phải để ngắm cảnh, mà để tìm kiếm dấu hiệu của người đàn ông đang làm nhiệm vụ trong phạm vi cậu có thể cảm nhận. Nhịp tim vẫn bình thường, các chỉ số khác cũng không đáng lo. Seunghyeon thở dài nhẹ, cúi mặt xuống.
Buổi hẹn hò sau bao ngày bị hủy vì cuộc họp của đội chiến lược, giờ lại khiến cậu biết ơn. Người đàn ông đó không trực tiếp tham gia nhiệm vụ lần này. Có lẽ anh ấy đang phát huy năng lực ở vị trí cao hơn binh lính thông thường.
Có lẽ vì thế, Esper được phân công cho Seunghyeon hôm nay không phải Jaeil. Người cậu phải hướng dẫn là Aiden Brennan – Esper cấp C đã được lên lịch từ trước. Seunghyeon gõ gõ vào góc tablet với vẻ mặt lo lắng, bởi mức độ nguy hiểm hiển thị bên cạnh tên người đàn ông.
Không lâu sau, tiếng gõ cửa vang lên. Người đàn ông tóc vàng cúi gằm mặt bước vào.
“Anh tới rồi ạ.”
Nghe Seunghyeon chào, Aiden ngước lên với vẻ mặt đau khổ.
“Mệt quá…”
Câu nói đó là điều hiển nhiên. Xung quanh anh ta là những luồng năng lượng sắc nhọn như lửa cháy. Có vẻ đau thật, đến mức không còn cái vẻ ồn ào khiến người khác bực mình như mọi khi.
Nhận định tình hình, cuối cùng Seunghyeon cũng nhíu mày. Đây là lần đầu tiên cậu thấy năng lượng của anh ta dao động dữ dội như vậy, vì trước giờ chỉ hướng dẫn quản lý đơn thuần.
“Lại đây đi.”
***
Không cần nhìn chỉ số cũng biết tình hình khẩn cấp. Seunghyeon nắm lấy tay người đàn ông. Aiden cũng bị kéo theo, bước đi loạng choạng như không còn chút sức lực.
Đặt người đàn ông ngồi lên giường, Seunghyeon lập tức đặt tay lên ngực anh ta.
“Tôi bắt đầu đây.”
Vừa giữ tay trên ngực Aiden, Seunghyeon dùng tay kia kiểm tra mức độ Gear. Như dự đoán, chỉ số rất cao.
Khi Seunghyeon tập trung, một luồng năng lượng dữ dội bỗng trào lên rồi đồng loạt xâm nhập vào. Khác với thường lệ, lần này nguồn năng lượng tràn đầy phẫn nộ, đến mức lòng bàn tay anh đau nhói như bị điện giật.
“Ah, đầu tôi…”
Người đàn ông ôm lấy đầu đang giật giật, máu bắt đầu chảy ra từ mũi. Vội vàng lấy khăn giấy, Seunghyeon thành thạo lau sạch máu cho anh ta. Nếu là ngày trước, anh đã hoảng loạn rồi, nhưng giờ thì khác. Seunghyeon bình tĩnh xử lý tình huống xuất huyết của Esper mà không một chút biểu cảm.
“Tôi sắp chết vì đau mất…”
“Sẽ ổn ngay thôi.”
Đôi mắt màu nhạt bất ngờ đảo lên nhìn Seunghyeon. Gương mặt tái nhợt đầy u sầu của Aiden tràn ngập vẻ khẩn thiết đáng thương.
“Guide-nim.”
Giọng nói nghẹn ngào khiến lòng Seunghyeon xao động. Khi một Esper thể hiện vẻ yếu đuối như thế này, người Guide khó lòng không dao động. Đó là bản năng. Nhưng Seunghyeon vẫn tập trung vào quá trình hướng dẫn, trả lời lạnh lùng:
“Vâng.”
“Tôi muốn hôn.”
“……”
Luồng năng lượng giao thoa bỗng tỏa ra hơi ấm khiến Seunghyeon nuốt khan. Anh siết chặt ánh mắt nhìn Aiden:
“Không được.”
“Vậy thì chỉ ôm thôi.”
“……”
Thấy Seunghye im lặng tiếp tục công việc, Aiden khéo léo nhắc đến Jaeil:
“Sẽ giữ bí mật với trưởng nhóm Ha Jaeil nhé? Hứa đi?”
Hôm nay anh ta đặc biệt hay làm nũng, cư xử sát mép giới hạn. Seunghyeon đáp bằng giọng cứng nhắc:
“Tôi không có ý định giữ bí mật gì với Esper Ha Jaeil-nim.”
Seunghyeon nhẹ nhàng đẩy Aiden đang sốt ruột vì không thể chạm vào mình nằm xuống. Aiden không chịu nổi khoảng cách đang xa dần, liền nắm lấy cổ tay Seunghyeon ngước lên nhìn bằng ánh mắt đáng thương.
Hơi ấm cố tình truyền qua chỉ khiến Seunghyeon nhớ đến ai đó. Dưới ánh mắt khô lạnh của cậu, người đàn ông càng bám víu khẩn thiết hơn:
“Chỉ là ôm thôi mà.”
Có lẽ vậy. Chỉ cần ôm thôi thì sao? Nhưng Seunghyeon lắc đầu:
“Tôi sẽ giúp anh thoải mái ngay. Phát dục chỉ là tạm thời thôi.”
Anh không nghĩ mình tàn nhẫn. Nếu thiếu năng lực thì đành chịu, nhưng Seunghyeon tự tin có thể dập tắt cơn phát dục ngay lập tức. Ngay cả lúc này, cậu đang kiểm soát cơn cuồng loạn với tốc độ nhanh hơn hầu hết các Guider khác.
Chỉ cần chịu đựng thêm chút nữa thôi. Nhưng có vẻ Esper trẻ tuổi này không chịu nổi tình cảnh này.
‘Phải mềm lòng hay nhượng bộ trước một Esper đang phát dục là sẽ dẫn đến quan hệ tình dục ngay. Cẩn thận đấy. Những Esper giả vờ đáng thương mới nguy hiểm nhất. Đẹp trai càng tệ. Ugh, bực mình.’
Seunghyeon như nghe thấy giọng nói của Joi đâu đó vang lên.
“Guide-nim. Chỉ một lần thôi.”
“Esper-nim. Cậu hãy nhìn chỉ số Gear rồi hãy nói.”
Chỉ số vượt 70% đang giảm nhanh nhờ sự hướng dẫn của Seunghyeon. Chắc chắn Aiden cũng cảm nhận được. Vậy mà vẫn nài nỉ như thế này chỉ chứng tỏ anh ta có ý đồ đen tối. Không phải từ đầu đã có ác ý, mà là bản năng muốn tiếp xúc với cơn cuồng loạn một cách tự nhiên.
Tách biệt với quá trình hướng dẫn, luồng năng lượng ào ạt xô tới vừa nóng bỏng vừa dữ dội. Mí mắt Seunghyeon run rẩy khi cố chịu đựng cơn phát dục của người đàn ông.
‘Thằng khốn này dám dùng năng lực ở đây à.’
Seunghyeon nhắm chặt mắt lấy lại lý trí rồi mở ra. Cậu hạ giọng đe dọa:
“Esper-nim.”
Gắng che giấu giọng nói run rẩy, gò má Seunghyeon đỏ ửng lên.
“Nếu cứ tiếp tục thế này, tôi sẽ dừng hướng dẫn.”
“Tôi sắp chết đến nơi rồi.”
***
Người đàn ông rên rỉ khẽ đưa tay vòng qua eo Seunghyeon. Nhưng không dễ dàng như hắn tưởng. Bức tường thép do Jaeil huấn luyện và Seunghyeon tự xây dựng chẳng dễ gì sụp đổ. Seunghyeon đập mạnh vào mu bàn tay hắn một cái đanh giòn.
“Á… đau quá…”
“Chưa chết đâu. Đừng giở trò, nằm yên đi.”
“Ưừ…”
*
Gương mặt Jaeil in hằn vẻ mệt mỏi sau khi kiểm tra tình trạng đơn vị vừa trở về và hoàn thành báo cáo chiến trận.
Trận chiến lần này diễn ra trên diện rộng, chủ yếu ở vùng núi nên Oni tỏ ra đặc biệt hung hãn. Dù đã tiêu diệt toàn bộ mục tiêu nhưng vì từng có tiền lệ xuất hiện Oni Cube, khu vực này cần được liệt vào danh sách cảnh báo trong một thời gian.
Ban đầu Jaeil dự kiến sẽ ra chiến trường nếu tình hình xấu đi, nhưng các Esper đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Không có thiệt hại lớn hay thương vong nào.
Tuy nhiên, cấp trên nhận định vẫn chưa thể lơ là nên đã ra lệnh cho các Esper có chỉ số khuếch đại rủi ro ổn định túc trực. Jaeil dù thuộc đội chiến lược vẫn bị buộc phải ở lại.
“……”
Trong khoảng thời gian nghỉ ngắn, Jaeil bước ra hành lang lóng ngóng với chiếc điện thoại. Anh do dự không muốn gọi cho Seunghyeon.