Chương 34
Truyện Nhà Ba Chỉ đăng duy nhất tại julycomic.com, mn đọc để ủng hộ nhà dịch có thể đồng hành lâu dài nha.
“Kim Seok Cheol?”
“Vâng. Có vẻ hôm qua Boss Son đã không hành động theo chỉ thị của Kim Seok Cheol, và bọn họ muốn thẩm vấn Sehwa về chuyện đó. Nhưng nội dung tin nhắn thì hơi…”
“Sao? Trong đó có gì?”
“Tôi nghĩ anh nên tự mình xem thì hơn.”
Trung úy Park nhìn chằm chằm vào Ki Tae Jeong trên màn hình trước khi chuyển ánh mắt sang điện thoại. Có vẻ như chưa có vấn đề đặc biệt gì. Ít nhất là cho đến lúc này.
“Tôi sẽ kiểm tra nội dung trong lúc này, nếu có gì bất thường thì báo ngay cho tôi. Cứ để mạch CCTV như cũ. Chặn từng phần, đừng chặn toàn bộ. Đó là cách chúng hay làm.”
“Rõ, đã hiểu.”
Trung úy Park bóp trán bằng ngón cái và ngón trỏ, lắc đầu rồi mở tin nhắn mới nhất.
Điện thoại của Lee Sehwa rất đơn giản. Có lẽ chỉ dùng để liên lạc, nhưng là một thiết bị cũ kỹ không có chức năng gì đáng kể. Các số đã lưu chỉ gồm nhân viên trong House, tay buôn ma túy và khách quen. Thậm chí còn không có số của quán ăn thường đặt. Dù là người chơi trong House, cậu không chơi game.
Máy quá sạch sẽ đến mức ban đầu Trung úy Park từng nghi ngờ cậu là gián điệp từ nơi nào đó. Một kẻ phân phối ma túy bắt tay với Trung úy Kim. Một chủ đề mà Ki Tae Jeong không thể làm ngơ, và là mồi nhử tuyệt vời mà hắn chắc chắn sẽ cắn câu. May là phạm vi hoạt động của Lee Sehwa không rộng, nên sau khi kiểm tra toàn bộ hành vi của cậu từ trước đến giờ, hắn cũng yên tâm phần nào… Tuy vậy, hắn vẫn cảm thấy không yên tâm về Lee Sehwa.
Ki Tae Jeong dường như bị thu hút bởi tính cách thẳng thắn của Lee Sehwa, bất chấp vẻ ngoài của cậu. Cấp trên của hắn là kiểu người lên giường với bất cứ ai mỗi khi máu nóng dồn lên và dục vọng trỗi dậy, trong số đó có không ít người nổi tiếng sở hữu ngoại hình vượt trội. Tuy nhiên, cuối cùng tất cả đều chỉ là tình một đêm. Lee Sehwa là người đầu tiên mà Ki Tae Jeong thể hiện sự quan tâm lâu dài và duy trì quan hệ thể xác bền bỉ đến thế.
Hắn thậm chí còn đối xử với cậu khá tốt. Dù Sehwa có thể cảm thấy điều đó thật bất công, nhưng Ki Tae Jeong là kiểu người thay vì bôi thuốc cho người bị thương, sẽ xé toạc vết thương ra và dùng máu làm chất bôi trơn. Dù vậy, Sehwa chưa bao giờ bị gãy tay hay chân trong lúc quan hệ. Nếu Ki Tae Jeong không từng nói rằng sẽ cho cậu sảy thai và xử lý luôn sau khi phiên tòa kết thúc, có lẽ Trung úy Park đã nghi ngờ rằng hắn cuối cùng cũng thực sự để tâm đến một ai đó.
Tuy nhiên, nếu hắn chỉ coi Lee Sehwa là đối tượng cần thiết… thì tính cách của cậu – điều mà Ki Tae Jeong ưa thích – lại cực kỳ nguy hiểm.
Khi mang theo một con búp bê ngụy trang đến dinh thự và cùng Ki Tae Jeong lục soát, cấp trên đáng sợ ấy thỉnh thoảng lại nhìn điện thoại và cười lớn. Hắn nói đang xem camera an ninh gắn trong văn phòng của House. Vì không chiếu video, Trung úy Park chỉ có thể đoán từ lời giải thích của hắn, nhưng có vẻ như Sehwa rất vui mỗi khi được tặng đồ chơi. Dù bị Ki Tae Jeong đối xử tệ bạc và bị nhốt trần truồng, không được mặc lấy một mảnh vải nào.
Hôm qua cũng vậy. Chẳng phải hắn từng kể rằng dù Sehwa đã bị đẩy đến mức kiệt sức, cậu vẫn vừa khóc vừa cười khi được cho ăn bánh ngọt hay sao? Nếu Sehwa có tính cách như thế, liệu cậu có dễ dàng mềm lòng nếu có ai đó khác ngoài Ki Tae Jeong dang tay vỗ về không? Cậu biết khá nhiều chuyện nội bộ, có khả năng phân biệt ma túy mà không bị nghiện, và giờ còn có thể mang thai nhờ trò đùa ác ý của Trung úy Kim… Một vẻ đẹp ngây thơ không hiểu sự đời. Rõ ràng nếu những kẻ muốn lật đổ Ki Tae Jeong biết đến sự tồn tại của Lee Sehwa, họ sẽ tìm cách dụ dỗ cậu bằng bất cứ giá nào.
Trung úy Park cảm thấy mình cần phải khuyên nhủ cấp trên – đó là trách nhiệm của một cấp dưới. Hắn cần khiến Lee Sehwa mang thai nhanh chóng, rồi xử lý luôn cậu.
Cậu cũng nên ý thức rõ vị trí của bản thân. Mỗi khi Ki Tae Jeong nhắc đến chuyện mang thai, Sehwa dường như chỉ xem đó như một ý nghĩ điên rồ khiến hắn hứng tình.
“… Cái quái gì thế này?”
Trung úy Park nhíu mày, thở dài rồi cố gắng đọc nội dung tin nhắn. Đó không phải là số đã lưu, nhưng người gửi chắc chắn là Kim Seok Cheol. Có vẻ đúng là hắn đang nói đến chuyện đó. Tuy nhiên, nội dung thì…
[Hôm qua tôi nhận được cuộc gọi từ Boss Son kể lại chuyện xảy ra. Hắn nói không nhận được hoa hồng từ cậu~~ hay đại loại vậy. Tôi không chắc, nhưng có vẻ đang có rắc rối về tiền đúng không?]
[Tôi đã nói sơ cho cậu biết gia đình tôi lớn thế nào rồi, cậu biết rõ mà, nên cho vay chút tiền không khó đâu~^^ Gặp nhau nói chuyện nhé]
[Tuy nhiên, tôi hy vọng mối quan hệ của chúng ta sẽ thay đổi một chút qua chuyện này. Tôi đã định nói nhiều lần rồi… nhưng có vẻ cậu thấy ngại nên tôi chần chừ… Chỉ cho tiền như vậy thì cũng kỳ. Mà nói là tài trợ thì lại không hợp với chúng ta, đúng không?^^ Nhưng phải có gì đó rõ ràng để tôi còn về nói với mấy ông bà già trong nhà. Cậu hiểu ý tôi chứ?]
[Nhưng đây đâu chỉ là suy nghĩ của mình tôi, đúng không?^^ Tôi có linh cảm cậu cũng cảm thấy giống vậy mỗi lần cậu cười nhìn tôi đó^^…]
“Cái tên điên này đang làm gì thế…”
Tên khốn Kim Seok Cheol này không chỉ là kẻ nghiện. Hắn còn trơ trẽn ve vãn người đáng tuổi con mình. Đồng thời, Trung úy Park thấy ghê tởm khi hắn còn viện cớ gia đình thay vì thẳng thắn nói sẽ đưa hết tiền cho Sehwa.
“Vậy lẽ ra hắn muốn cậu ấy khóc thay vì cười khi gặp khách à? Thằng điên.”
Trung úy Park tặc lưỡi rồi mở điện thoại của mình. Hắn đã nhận lệnh từ Ki Tae Jeong từ khá lâu: nếu Kim Seok Cheol gửi tin nhắn đến bản sao điện thoại của Lee Sehwa, thì lập tức gửi lại đoạn này nguyên văn, không thiếu một chữ.
[Tôi không muốn liên lạc với ông nữa, ông già. Có khách hàng mới đẹp trai bảo tôi chỉ làm ăn với anh ta thôi.]
Chắc chắn Ki Tae Jeong không lường trước tình huống này khi ra lệnh. Nhưng xét tình hình hiện tại, có vẻ như hắn vô tình đổ thêm dầu vào lửa.
“Trung úy Park!”
Giọng lo lắng của Thiếu úy Choi kéo Trung úy Park về thực tại. Ngay khi tin nhắn được gửi đi, chiếc điện thoại sao chép rung lên inh ỏi, nhưng chuyện đó đã vượt khỏi thẩm quyền của hắn. Quan trọng hơn…
“Hệ thống có vẻ đang gặp trục trặc!”
Chuyển động của tường lửa – vốn rơi xuống từng lớp như những khối chồng lên nhau – nay bất thường. Nó bỏ qua trình tự ban đầu và trần nhà đang rung từ một nơi xa. Gần nơi Ki Tae Jeong và Lee Sehwa đang đứng.