Chương 15
- Trang chủ
- [NOVEL ZHIHU] Hồi ký của một kẻ từng ghét anh đến tận xương tủy
- Chương 15 - Chọn em, hay chọn bản thân cũ kỹ của anh?
Sau buổi sáng hôm ấy, tôi không gặp lại Tần Lạc trong vài ngày.
Tôi không trông chờ, cũng không né tránh.
Tôi chỉ… để mặc.
Giống như đặt một cốc nước dưới nắng — nếu muốn bay hơi, nó sẽ tự bay. Còn nếu thực sự muốn ở lại, nó sẽ âm thầm ngấm vào lòng đất.
Nhưng đúng ba ngày sau, vào một buổi chiều mưa, anh đứng trước cửa căn hộ của tôi. Ướt sũng.
Anh không mặc vest.
Không áo sơ mi chỉn chu như mọi khi.
Chỉ là một chiếc hoodie xám bạc, quần jeans, gương mặt mỏi mệt nhưng ánh mắt lại rõ ràng đến đáng sợ.
“Em có rảnh không?” – Anh hỏi.
Tôi khoanh tay nhìn anh. “Nếu không thì sao?”
“Anh vẫn sẽ đứng đây.”
Câu trả lời đến nhanh đến mức tôi ngỡ mình nghe nhầm.
Tôi thở dài. Nhưng rồi cũng nghiêng người, nhường lối.
Anh bước vào. Căn phòng ấm áp lập tức đối lập với dáng vẻ ướt mưa của anh. Nhưng lần này anh không xin khăn, không xin tách trà.
Anh chỉ đứng yên giữa phòng, như thể đang đối diện với một phiên bản khác của chính mình.
“Anh muốn gì?” – Tôi hỏi.
Tần Lạc ngẩng đầu. “Anh muốn… chọn em.”
Tôi bật cười. Không phải chế nhạo, mà là kiểu cười đau lòng.
“Chọn tôi, hay chọn cái cảm giác muốn thoát khỏi cô đơn?”
“Chọn em.” – Anh đáp, chậm rãi. – “Cả phần dịu dàng lẫn phần khiến anh thấy bất lực. Cả những lần em nhìn anh mà như nhìn kẻ thù, và cả khi em chạm vào anh mà như đang chữa lành.”
Tôi im lặng.
Anh nói tiếp:
“Anh không muốn trở lại làm một Tần Lạc lạnh lùng, kiểm soát tất cả. Anh muốn học cách mất phương hướng… nếu em là người dắt anh đi.”
Một hồi lâu sau, tôi mới lên tiếng:
“Anh có biết, yêu một người là gì không?”
“Là gì?”
“Là để người đó thấy được mình trong trạng thái xấu xí nhất… nhưng vẫn ở lại.”
Tôi nhìn thẳng vào anh.
“Anh sẵn sàng chưa?”
Tần Lạc gật đầu. Không lời thề thốt. Không hứa hẹn.
Chỉ là một cái gật đầu. Nhưng lần này, tôi tin.