Chương 2
- Trang chủ
- [NOVEL ZHIHU] Hồi ký của một kẻ từng ghét anh đến tận xương tủy
- Chương 2 - Ván cờ đầu tiên
Lần đầu tiên tôi bước chân vào văn phòng của anh, không khí nơi đó lạnh lẽo đến mức khiến người ta ngột ngạt, dù điều hòa đang để ở 24 độ.
Tôi được hướng dẫn vào phòng họp tầng 18 – tầng cao nhất, nơi mà từ cửa kính có thể nhìn thấy cả thành phố bên dưới đang ngập nắng. Nhưng ánh sáng chẳng làm không gian bớt đi vẻ u ám.
Anh ngồi đó, giữa căn phòng chỉ có duy nhất một cái bàn dài và ghế da màu đen. Vẫn bộ vest đen thẳng thớm, tay cầm ly cà phê chưa uống, ngón tay kẹp lấy điếu thuốc chưa đốt.
Tôi bước vào, gật đầu:
“Chào tổng giám đốc Tần.”
Anh không ngẩng lên, chỉ đưa tay ra hiệu cho trợ lý đóng cửa.
Và thế là, căn phòng chỉ còn hai người chúng tôi.
“Cậu cần tiền đến mức phải làm việc dưới trướng người mình ghét sao?” Anh hỏi, giọng không mang theo chút cảm xúc.
Tôi không giấu được nụ cười mỉa:
“Anh cần giày vò tôi đến mức thuê tôi về chỉ để nhìn mặt mỗi ngày sao?”
Anh nhìn tôi lúc đó – ánh mắt sắc lạnh như muốn mổ xẻ tôi ra từng mảnh.
“Cậu vẫn sắc sảo như trước.”
“Anh thì vẫn thích chơi đòn tâm lý như hồi xưa.”
Im lặng kéo dài gần một phút, rồi anh đưa tôi một tập hồ sơ – dự án thiết kế lại toàn bộ nhận diện thương hiệu cho một chuỗi khách sạn cao cấp. Lớn, áp lực, và chắc chắn không đơn giản.
“Tôi không chọn cậu vì tình cảm. Tôi chọn vì cậu có năng lực.”
Tôi nhận hồ sơ, không chớp mắt:
“Cảm ơn anh đã tin tưởng. Tôi cũng không vì tình cảm mà nhận dự án này.”
Tôi quay lưng bước ra, trước khi anh có thể nói thêm gì. Nhưng giọng anh vẫn kịp vang lên phía sau, nhẹ bẫng nhưng lạc lõng:
“Nếu cậu rảnh… đốt giúp tôi điếu thuốc.”
Tôi dừng lại. Không ngoảnh đầu.
Tôi nghe tiếng bật lửa vang lên sau lưng mình. Ba, bốn tiếng lách cách vang lên, chồng lên nhau – như âm thanh từ nhiều năm trước vọng lại.
Giống hệt hôm tang lễ. Giống hệt cái cách anh ngồi giữa hàng loạt người, ánh mắt xa xăm, và không ai dám lại gần… trừ tôi.
Tôi cười khẽ, không rõ là cười chính mình, hay cười sự trớ trêu.
Người tôi từng xem là kẻ thù, giờ lại đang cố giữ tôi trong thế giới của anh.