1. NOVEL ĐỂ TÔI VIẾT THƯ TÌNH THAY NGÀI NHÉ?
연애편지 대신 써드릴까요? Để tôi viết thư tình thay ngài nhé?
Bản dịch từ https://blog.naver.com/letsgodisney/223231355701
Truyện xuyên sách. Hài hước. Phong cách phương Tây
Arjen: Công s á t gái, công ám ảnh, công lạnh lùng đa tình, công chung tình, công quý tộc, công tsundere, công mất ngủ, công cô độc bốn bề.
Eliot: Thụ đa tài, thụ chỉn chu, thụ ngốc nghếch, thụ xuyên sách, thụ hi sinh, thụ bị lôi kéo hậu kỳ, thụ viết thuê, thụ đỉnh cao khả năng đồng cảm.
Tóm tắt (trích từ Ridibooks):
“Nhân viên của tháng” Lim Seong-sik, người đã trải qua đủ mọi nghề dịch vụ, xuyên vào vai phản diện phụ trong một bộ BL ủy mị – nhân vật Eliot do chính tác giả tạo ra.
Theo nguyên tác, tất cả nhân vật đều sẽ ch ế t dưới tay công chính Arjen. Eliot cố giấu đi quá khứ từng là nhà văn để tránh việc phải viết thư tình hộ, sống lặng lẽ mong thoát khỏi bi kịch. Nhưng vì hoàn cảnh éo le, cậu buộc phải trở thành thị tùng h ầ u hạ giấc ngủ của Arjen.
Càng tệ hơn, Eliot bị thụ chính phát hiện thân phận tác giả và bị ép viết thư tình gửi Arjen…
Nhưng vị đại công này sao khác xa so với nguyên tác…!
Liệu Eliot có thể vừa viết thư hộ qua loa, vừa thoát khỏi cái kết ch ế c chóc?
Gợi ý:
– Ai thích tình cảm ngọt ngào hài hước.
– Ai tìm truyện nhẹ nhàng dễ đọc.
– Ai thích thụ h i s i nh vì công.
Không khuyến khích:
– Ai không chịu được yếu tố c ậ n h u y ết dù là nhân vật phụ.
– Ai ghét thụ bị tr@ tấn hay vất vả dù chỉ chút ít.
– Ai không ưa hài nhảm.
—
Xin chào! Lâu lắm rồi mới đọc sách và viết review.
Trong kỳ nghỉ Trung thu, sau khi xong việc nhà, mình nằm dài đọc cuốn này và cười nghiêng ngả. Thật ra bìa sách đã hút mình từ lâu, nhất là hình công mặc đồ ngủ – cứ tò mò mãi nội dung là gì… Cuối cùng đọc thử thì cười đến mức phát ra tiếng trên giường.
—
#
(Eliot mang trà giúp ngủ ngon đến, nhưng Arjen nghi ngờ y b ỏ th u ốc.)
Eliot cắn răng uống cạn cả ấm trà nóng, rồi mở nắp cho Arjen xem bên trong trống rỗng.
“… Như thế không chứng minh được gì. Ngươi có thể bôi thuốc ngủ lên tách của ta.”
Arjen vẫn lạnh lùng.
Eliot lặng lẽ đi đến bệ cửa sổ nơi Arjen đứng lúc nãy, nhặt một nắm lá trà rơi vãi bỏ vào miệng. Gương mặt kiêu hãnh của Arjen cuối cùng cũng nứt vỡ.
“Được rồi.”
Eliot hùng hồn mở miệng:
“Bữa nay tui hông có làm gì hết á!”
… M ẹ k i ếp, lưỡi dính rồi.
—
Nhân vật thụ chính là Lim Seong-sik xuyên vào sách. Cuộc sống cũ của cậu chỉ xuất hiện thoáng qua như hồi tưởng, và không có chuyện trở về thế giới thật. Lim Seong-sik từng là nhân viên xuất sắc, rất giỏi xử lý những khách hàng khó tính – một hình mẫu của xã hội hiện đại. Với tư duy cực F, cậu bước vào thế giới quý tộc và gây bão. Cách cậu dùng kỹ năng “đấu trí với khách hàng” ở khắp nơi vừa đáng yêu vừa thông minh. Đúng là người lao động Hàn Quốc hiện đại dù rơi vào đâu cũng tỏa sáng!
Mình cười bò với chi tiết Eliot Lim Seong-sik Brown – cái tên đệm “Lim Seong-sik” được chêm vào đủ chỗ. Truyện từ đầu đến cuối tràn ngập những chi tiết hài nhỏ nhặt nhưng đáng nhớ.
—
#
(Arjen mang trái cây ngọt cho Eliot sau khi uống thuốc đắng.)
“Chắc do thấy mình uống thuốc khổ nên mới cho quà… Cũng có tình cảm phết. Đúng là công BL.”
Eliot thầm nghĩ rồi cúi đầu:
“Cảm ơn ngài. Ngon lắm ạ.”
Arjen bỗng trừng mắt như nhìn thấy kẻ tr@m:
“Ta không cho thêm đâu.”
“Dạ… tiểu nhân đâu dám đòi.”
Tình cảm cái con khỉ. Xã giao một câu mà làm mặt dày thế!
—
Arjen bị mất ngủ. Dù là quý tộc cao quý nhưng bị hoàng đế ghen ghét, phải ra tr@n liên miên. Trong nguyên tác, y là công đin cu ồ ng ám ảnh, từng ch ặ c chân thụ để giữ chân. Nhưng sau khi Lim Seong-sik xuyên vào, y trở nên ngọt ngào khác hẳn. Dù vẫn có nét đi ê n nhưng bị Lim Seong-sik kiểm soát tốt.
Công vốn nghiêm nghị lạnh lùng nhưng thật ra là nhân vật hài – có nét trẻ con đáng yêu. Y chưa từng yêu nên không nhận ra tình cảm của mình, đến mức tưởng là… fan hâm mộ. Ghen tuông cũng dễ thương, quá trình nhận thức bản thân ngốc nghếch. Công lần đầu yêu thì… đáng yêu vô đối!
—
#
“Dậy đi. Uống trà.”
Eliot nhăn mặt, dụi mắt ngồi dậy.
“Đây là trà giúp ngủ ngon. Uống xong sẽ ngủ được.”
Eliot trừng mắt nhìn Arjen.
“Đang ngủ ngon lại bị đánh thức, giờ bảo ngủ tiếp?”
Nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn uống.
“Eo! Đắng quá, đại công! Ức…”
“Ta dùng cả hộp trà đấy. Ở ch i ến trường, ta pha đặc để tiết kiệm.”
“Đây là ch i ến trường ư?”
“Cuộc đời con người vốn là một tr ậ n chiến.”
Arjen trả lời nghiêm túc.
—
Ban đầu mình thắc mắc tại sao Arjen mạnh thế mà không thoát khỏi áp bức của hoàng đế. Về sau mới được giải thích. Công có sức mạnh nhưng tâm lý yếu – dù vậy, sự ngọt ngào của y đã bù đắp tất cả.
—
#
(Thị tùng hầu giấc ngủ… nhưng lại ngủ trước.)
“Tỉnh rồi à?”
“Hựa…!”
Eliot giật mình, ném vội chiếc mũ và gối đang cầm. Arjen đang khoanh tay trong góc tối nhìn đồ của mình rơi lả tả, cười gằn:
“Hửm?”
“Dạ, Eliot Brown đáng bị nhai rau ráu, xin chào!”
—
Eliot Lim Seong-sik Brown xuất hiện! Sức hút của thụ kéo c ổ độc giả không nói quá. Lim Seong-sik vừa buồn cười vừa đáng thương, đáng yêu vô cùng. Những khó khăn trong nghề dịch vụ được khắc họa rõ, nhưng cách cậu vượt qua khiến mình vỗ tay năm trăm cái.
Khả năng ứng biến và xã giao của thụ còn nổi bật hơn cả sức mạnh chiến đấu của công. Mình vốn thích công, nhưng thụ này khiến mình phải lòng!
—
#
Eliot giơ ngón giữa sau lưng Tesius.
“Ngón giữa đó là gì?”
Giá mà biết sẽ bị hỏi, Eliot đã không dại mà giơ lén. Cậu nhanh chóng nắm tay lại, làm mặt ngây thơ:
“Dạ… ý ngài là?”
Arjen giơ ngón giữa lên:
“Ngươi hay làm thế sau lưng ta.”
“À… đó là dấu hiệu ‘hiểu rồi ạ’!”
Eliot cười toe, giơ ngón giữa trước mặt Arjen.
“Ra vậy. Ta hiểu rồi.”
Arjen giơ ngón giữa lại. Hai người vừa đi khỏi phòng khách vừa “hiểu rồi” nhau.
—
Lim Seong-sik có khả năng thu hút người khác kỳ lạ – nhờ ngoại hình điển trai và khả năng đồng cảm đỉnh cao. Dù không cần thiết, cậu vẫn vướng vào nhiều mối quan hệ, chịu khổ sở, bị mắng mỏ… Nhưng chính trái tim ấm áp của cậu đã khiến những nhân vật phụ ban đầu đáng ghét trở nên đáng yêu. Eliot còn nuôi một con mèo tên Camembert – dù không xuất hiện nhưng cực kỳ dễ thương!
—
#
Eliot mặt tái mét, chỉ còn đôi mắt lấp lánh:
“Ngài…?”
Quá đáng yêu. Nên Arjen làm điều chưa từng nghĩ tới.
Chụt.
Arjen hôn lên má Eliot. Một hành động bốc đồng.
“Ơ…?”
Dù thấy Eliot ngây người, Arjen chỉ tập trung vào đôi môi mỏng hồng hào của cậu – thứ luôn cười, khóc, nói lời khiến Arjen vui buồn.
“Eliot Brown.”
Arjen khẽ nói:
“Hãy ra lệnh cho ta hôn ngươi.”
“… Hả?”
“Hôm nay, ta là nô bộc của ngươi. Một cái liếc mắt cũng đủ khiến ta quỳ gối.”
Arjen nhìn Eliot chằm chằm:
“Hãy bảo ta được hôn ngươi.”
(…)
“Chỉ cần nói một câu.”
Bầu không khí căng thẳng. Eliot hé môi, thốt ra lời thì thầm:
“… Được ạ.”
—
Càng về sau, Lim Seong-sik càng dũng cảm vì tình yêu. Từ một nhân viên dịch vụ bình thường, cậu trở thành người dám đ á nh đổi m ạ ng sống. Arjen vốn lạnh lùng cũng dần ngọt ngào như kẹo bông. Cả hai luôn dịu dàng, đùa giỡn – sự ngọt ngào đó được giữ đến cuối truyện.
Cảnh “ng ủ c ùng” chỉ xuất hiện ở ngoại truyện, nhưng rất hợp lý. Ngoại truyện còn có mất trí nhớ và phiên bản hiện đại… Tác giả khéo léo khiến mình cười khúc khích.
—
#
“Ngươi dạy ta rằng tình yêu không cần phải là nỗi đau xé tim hay biến động thế giới.”
Mắt Arjen lấp lánh dưới ánh mặt trời, đẹp hơn cả đôi mắt vàng của hoàng đế Loren. Eliot mê mẩn nhìn, thì Arjen cúi xuống hôn lên mu bàn tay cậu.
“Nhưng Eliot Brown, ngươi đã xé n á t tim ta và làm rung chuyển thế giới của ta.”
Arjen ngước lên, nhìn Eliot từ dưới lên:
“Nếu không phải tình yêu, thì là gì?”
—
Đoạn cuối, Lim Seong-sik h i s i nh vì tình yêu. Mình không thấy cậu “khổ” lắm, chỉ là thể xác mệt mỏi. Nhưng sau khi đọc review, mình nhận ra: với nhiều người, đây đã là đau khổ. Nếu bạn không chịu được cảnh thụ vất vả, hãy cân nhắc. Dù truyện rất vui và đáng yêu… Tiếc quá!
Kết thúc review bằng cảnh mình cười bò:
—
#
Hôm nay Arjen rất… kỳ lạ.
Khi vào phòng ngủ hầu hạ, Eliot thấy Arjen trợn mắt, mép miệng run rẩy.
“Á! Dọa chết tôi rồi!”
Gương mặt đẹp đẽ giờ trông ma quái đến rợn người.
“Đại công tước, ngài sao thế? Cần trừ tà không ạ? Gật một cái nếu có, hai cái nếu…”
“Không.”
—
Review dài nhưng chẳng có chất gì. Mình toàn viết lan man rồi biến mất, giờ viết lại thì vẫn dở. Đã tháng 10 rồi, trời lạnh, mọi người nhớ giữ sức khỏe. Hãy tự động viên bản thân như Lim Seong-sik chăm chỉ. Hẹn gặp lại khi đọc sách tiếp! Chúc hạnh phúc!
—
#
Hôm nay Arjen cực kỳ, vô cùng, rất là kỳ quặc.
Eliot bước vào phòng ngủ thì thấy Arjen trợn trừng mắt, hai mép run bần bật.
“Á! Dọa chết tôi!”
Gương mặt đẹp mà làm dữ thế thì chỉ thấy ghê rợn.
“Đại công tước, sao ngài lại thế? Cần đuổi ma không ạ? Nếu có thì gật một lần, không thì hai…”
“Không phải.”