Chương 16
Chương 16
Hai người im lặng một chốc. Khi Jihoon ngượng ngùng buông tay xuống, Yeongdeok liền nhân cơ hội lấn hẳn vào trong, ung dung nhìn quanh căn hộ.
“Này, ai cho anh tự tiện vào thế hả? Tôi kiện anh tội xâm phạm chỗ ở bây giờ!”
Nhà Jihoon sạch bất ngờ so với hình mẫu sống một mình. Nhưng trong mắt Yeongdeok, tủ lạnh và tivi thì cũ kỹ đến mức… nhìn muốn thở dài.
Nghe có tiếng động phát ra từ phòng khách, Yeongdeok quay đầu thì thấy một chiếc laptop đang bật game.
“Cái gì đấy?”
“Liên quan gì đến anh?” Jihoon vội đóng laptop, nhăn mặt, cố không để Yeongdeok thấy thêm.
Không ai mời, Yeongdeok tự động đặt hộp sandwich lên bàn rồi ngồi phịch xuống ghế sofa.
“Anh làm cái gì đấy? Ngồi lên đó là ghế tôi hỏng luôn đấy.”
“Đừng đối xử với tôi như vi khuẩn. Mà nếu có gì bẩn ở đây, thì chính là cái ghế cậu ngồi.”
“Trời đất ơi, biến đi. Tôi bận lắm. Anh nhờ tôi bắt gián giùm xong giờ đòi hành hạ tôi à?”
“Hành hạ? Thô lỗ vậy. Tôi mang sandwich sang cảm ơn đó.”
“Muốn cảm ơn thì đi về giùm cái.”
Khi cả hai đang khẩu chiến, tiếng chuông điện thoại vang lên trong căn phòng nhỏ. Yeongdeok nhìn điện thoại mình, không phải.
Jihoon, đang đứng cạnh đó, nhanh chóng bắt máy.
“À, vâng… chú Gaecheon ạ. Cháu xin lỗi, file video bị lỗi nên… cháu cần thêm chút thời gian để chỉnh sửa ạ.”
Yeongdeok lặng lẽ nhìn Jihoon đang nói chuyện.
“Vâng, cháu đã gửi ảnh thumbnail qua mail rồi, video sẽ xong trong hai tiếng nữa ạ. Cháu xin lỗi vì sự bất tiện này…”
Cúi đầu lia lịa giữa không khí, Jihoon cúp máy, ngồi xuống ghế, mở laptop ra làm tiếp.
“Tôi bận chết được, anh tránh xa ra dùm.”
“Chửi tôi thì gắt, mà nói chuyện điện thoại thì lễ phép thế.”
Bị ngó lơ, Yeongdeok nhìn sang laptop. Trên màn hình là video game mà Jihoon đang chèn phụ đề và chỉnh sửa. Game dừng rồi chạy liên tục khi Jihoon thao tác.
Nhìn một hồi, Yeongdeok bắt đầu thấy game này thú vị.
Khi Jihoon chăm chú làm việc, cậu ta lại quay sang gắt gỏng.
“Này, ngồi đấy làm gì? Coi nhà tôi là của anh đấy à? Biến đi.”
“Trò này nhìn cuốn thật. Tên gì vậy?”
“Vừa bảo đi, còn hỏi. Nói chuyện với anh y như đang đấm vào tường. Bực chết được.”
Jihoon đập tay vào ngực như muốn phát nghẹn, nhưng Yeongdeok vẫn điềm nhiên bấm điện thoại. Đến giờ mở quán rồi.
“Nói tên game ra đi, tôi đi liền.”
“Gogeub Sigye.”
“Rồi, nhớ rồi.”
Giữ đúng lời, Yeongdeok đứng dậy rời khỏi nhà Jihoon.
Gogeub Sigye à…
Về quán xong chơi thử cũng được.
—
Kết thúc công việc ở quán, Yeongdeok về nhà, ngủ một lát rồi cài ngay game Jihoon nói.
Vì cài đặt sẽ mất thời gian, cậu tranh thủ lướt diễn đàn Beautiful Life và thấy bài mới của Rose – chủ diễn đàn – giới thiệu truyện.
【Rose】:
Trời ơi “Khoảng Cách Giữa Tôi Và Cậu” cuốn lắm! Cảm xúc sâu sắc, văn phong mượt mà, kiểu… đẹp một cách khó tả ấy! Mọi người nhất định phải đọc nha!!
Yeongdeok để lại bình luận:
Yeongdeok Chicken:
Cảm ơn đã giới thiệu truyện.
Dù mới sáng sớm, Rose đã phản hồi:
【Rose】:
Cảm ơn bình luận của bạn nha, Yeongdeok Chicken! Mong bạn cũng sẽ thích truyện đó!
“Lịch sự thật. Giá mà Seo Jihoon được một nửa như người này.”
Game mới cài mới được 10%, Yeongdeok quyết định đọc thử truyện Rose giới thiệu.
Truyện có chiều sâu, nhân vật sinh động, tình tiết hấp dẫn. Hầu hết đề cử của Rose đều hợp gu Yeongdeok. Không chỉ vì nội dung tốt, mà còn vì… thường có bản 19+.
Ha, hơ! Em thích con… — Cho em sữa đi chủ nhân!
Ừm, được chứ. Nào, uống nhiều vào để lớn nhanh nhé.
Chỉ mới nghĩ đến đoạn giường chiếu quê độ kia, Yeongdeok lại rùng mình. Từ đó cậu hơi sợ đọc bản 19+.
Nhưng với người như cậu, đề cử của Rose vẫn quá ư hấp dẫn.
—
Trong lúc đọc, cậu phát hiện game đã cài xong.
Màn hình khởi động hiện ra, bước đầu tiên là đặt tên tài khoản.
Tên gì nhỉ…
Cậu suy nghĩ một lúc rồi chọn: Yeongdeok Chicken.
Bắt đầu phần hướng dẫn.
Phím di chuyển là WASD, chuột để chỉnh góc nhìn. Cậu bắn từng con robot theo chỉ dẫn.
Xong phần hướng dẫn, Yeongdeok được đưa đến màn hình chính. Có các chế độ: tuỳ chỉnh, đấu với máy, đấu nhanh, xếp hạng.
Cân nhắc một hồi, cậu chọn “Đấu nhanh.”
Dù là sáng sớm, hệ thống vẫn ghép trận rất nhanh.
Đến phần chọn tướng, Yeongdeok hoa mắt vì quá nhiều nhân vật.
Cậu click thử từng người một, thấy có ông già cầm búa to, vai rộng thân hình to lớn, trông cực mạnh.
Yeongdeok chọn nhân vật đó – Reinhardt.
Vừa xong chọn tướng, giao diện chính xuất hiện. Cùng lúc đó, góc chat hiện lên những dòng chữ toàn phụ âm.
Gì đây trời?
Yeongdeok cau mày.
【“ㅇㅇ” là gì vậy?】
(Ghi chú: tiếng lóng Hàn, có thể hiểu là “ừ” hoặc “hi hi” tuỳ ngữ cảnh)
Cậu vừa hỏi xong thì chat dồn dập:
【ChurchIsEnglish】:
LOL, đi hỏi “ㅇㅇ” là gì luôn kìa? Nói chuyện sao cho người ta hiểu đi!
【RainbowIsStrong】:
Đừng chấp con hàng sống vì concept.
【CentralCPlusGuy】:
Bơ đi. Lúc nào chẳng có vài đứa như vậy.
Concept troll? Bơ đi?
Yeongdeok không hiểu chuyện gì.
Định hỏi thêm, nhưng game đã bắt đầu. Nhìn đồng đội lao lên, cậu cũng ấn phím di chuyển chạy theo.
Ồ, nó nhúc nhích kìa.
Chưa từng chơi game, chỉ cần nhân vật di chuyển được thôi là cậu đã thấy thích thú. Yeongdeok ấn điên cuồng các phím WASD.
Rồi thử nhấn chuột trái – nhân vật vung búa chém.
Chuột trái là đánh, còn chuột phải thì sao?
Ấn thử – ra lá chắn chắn ngang trước mặt.
Càng chơi, cậu càng thấy hấp dẫn.
Tiếp tục thử phím Shift – nhân vật lập tức lao thẳng như tên bắn, rồi… rơi thẳng xuống vực.
“Ụa.”
【Yeongdeok Chicken đã chết.】
Cái gì vậy? Không ai bảo phím Shift là lao lên chứ!
Chưa kịp làm gì mà đã chết, Yeongdeok nhăn mặt.
Góc chat lại hiện dòng mới:
【CentralCPlusGuy】:
Troll concept của team đang làm trò gì vậy? Chết lẻ luôn hả?
Không cần biết nhiều, Yeongdeok cũng hiểu… “concept troll” chắc là đang nói mình.
Cậu gõ bàn phím, hỏi lại:
【Concept troll là gì?】
Nhóm dịch Bunz Zm
Edit/Trans: Tỏi