Chương 3
Chương 3
“Này, cậu có phải là người không vậy hả?”
Jihoon giận dữ lao tới, túm cổ áo Dowon. Người đi đường ngoái nhìn, vài người còn rút điện thoại ra quay.
“Gớm quá. Tránh xa tôi ra, đừng chạm vào bằng đôi tay bẩn thỉu đó.”
Dowon hất tay Jihoon ra, phủi áo như thể vừa bị làm bẩn thật sự.
“Xin lỗi Eungyeol đi. Rồi sau đó đừng bao giờ lại gần cậu ấy nữa.”
“Hả? Gì cơ?”
Dowon nghiêng đầu, không hiểu gì.
“Eungyeol đang khổ sở vì cậu đấy. Cậu chỉ biết bản thân thôi, không quan tâm cảm xúc của người khác à?”
“Cảm xúc?”
Dowon nhíu mày. “Tôi không biết cậu đang nói cái gì.”
“Đồ khốn.”
Cổ Jihoon nổi gân, ánh mắt đầy giận dữ. Cậu ta định túm cổ áo Dowon lần nữa thì bị người của Dowon ngăn lại. Thư ký Wonjin cũng vừa lúc xuất hiện, giúp dập tắt tình huống căng thẳng.
Trong xe, Dowon ngồi ghế sau, ánh mắt trầm tư. Từ ngày Eungyeol từ chối, cậu hoàn toàn mất liên lạc—không biết cậu ấy đang sống ra sao, gặp gỡ những ai. Vì thế, Dowon sắp xếp người của mình quanh Eungyeol để theo dõi từng hành động.
Tất nhiên, chuyện đó không qua được mắt Jihoon.
Eungyeol tỏ ra vẫn ổn với những người mà Dowon sắp xếp bên cạnh. Nhưng… có khi nào điều đó khiến cậu ấy thấy khó chịu?
Dowon vuốt cằm suy nghĩ, rồi quay sang hỏi Wonjin đang nổ máy xe:
“Tôi đã làm sai điều gì à?”
“Cậu hỏi tôi chuyện đó sao…”
“Tôi chỉ muốn có được Eungyeol thôi mà.”
“Vậy thì cậu nên giành lấy trái tim của cậu ấy.”
“…Trái tim?”
Dowon chớp mắt trước câu trả lời thẳng thừng của Wonjin.
“Muốn có trái tim thì phải mổ ra mới lấy được. Làm vậy người ta chết đấy.”
Wonjin khẽ thở dài, tiếng thở nặng nề vang vọng trong khoang xe. Còn Dowon thì chỉ im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt vô định.
—
Trong một căn phòng tối, chiếc màn hình là nguồn sáng duy nhất, chớp tắt liên tục. Người đàn ông ngồi trước bàn, lướt qua hàng loạt phản hồi về truyện của mình.
【Ichoose777: Truyện hay quá! Nhân vật chính kiểu này độc lạ ghê á. Ổng không có cảm xúc hả? Là trí tuệ nhân tạo à? Không biết sau này có chinh phục được Eungyeol không nữa! Mong chờ chương tiếp theo quá~】
【reviewer980: Cái cách Cha Dowon nói chuyện lạ thật đấy. Tư duy của ổng logic đến mức thấy ớn luôn.】
【feelsogood: Không thích mấy kiểu nhân vật bá đạo độc chiếm nữa rồi. Nếu Cha Dowon là nhân vật chính thì tôi bỏ truyện.】
【bllovelove: Cốt truyện này cũ rích luôn ấy. Vậy mà giữ top suốt hai tháng? Tác giả tự kéo hạng với bạn bè à? Tôi đoán được kết cục luôn rồi đấy.】
【Biết kết cục rồi thì trải chiếu ra mà coi bói đi, ở đây lảm nhảm chi?】
【Chuẩn luôn.】
【saranghaeyo0827: Ngoài đời không có tài phiệt nào cư xử kiểu này đâu… Nhảm quá.】
【Truyện là nghệ thuật mà. Trong đây có tài phiệt thật nào đâu?】
【saranghaeyo0827: Cái đồ fan cuồng, biến giùm.】
【arimaticman: Truyện này đạo văn jch hả? Nội dung quen lắm luôn. Muốn đọc seme chiếm hữu thực thụ thì đọc jch đi.】
【jch là gì vậy?】
【arimatic135: Truyện của tác giả jochagyeng. Gọi cái này là đạo văn thì hơi quá. Kiểu nhân vật chiếm hữu thì ở đâu chẳng có.】
【arimatic135: Ờ thì~ ai không đồng ý thì chắc là đúng rồi nhỉ.】
Người đàn ông đập con chuột xuống bàn sau khi đọc mấy dòng gọi truyện mình là “nhàm chán” với “đạo văn”.
“Cái gì? Truyện tôi là đạo văn á? Cũ kỹ á?”
Tức giận trào lên, anh ta mất một lúc mới bình tĩnh lại, rồi đặt chuột về chỗ cũ, tiếp tục đọc bình luận.
【dajannggongina44: Như mấy bạn ở trên nói đó, Cha Dowon bá đạo quá… Tôi chuyển qua ủng hộ Baek Seonwoo!】
【biseogangim7980: Thư ký seme là chân ái… Ước gì Wonjin làm nhân vật chính cơ…】
【frendisgood110: Team bạn thanh mai trúc mã!】
【Buồn cười ghê, chứ ai chẳng biết nhân vật chính là Cha Dowon rồi.】
【Chuẩn, tên truyện là “Nói Không Với Ám Ảnh” mà, nghe là thấy vibe của Dowon liền.】
Đúng như dự đoán, nhân vật chính của bộ truyện mà người đàn ông đang viết chính là Cha Dowon.
Câu chuyện xoay quanh một kẻ chưa từng được dạy cách giao tiếp, chẳng hiểu gì về cảm xúc con người, dần thay đổi khi đem lòng yêu Eungyeol.
Vấn đề là: tác giả này bị tác động rất dễ.
Đến mức nào? Ban đầu anh ta viết truyện huyền ảo, nhưng sau khi nghe bạn của bạn của một người quen bỗng nổi tiếng nhờ viết truyện tình cảm nam nam, anh ta liền quay ngoắt sang thử sức với thể loại này.
Và thật bất ngờ, bước đi ấy lại thành công.
Suốt hai tháng liền, truyện giữ vững vị trí số một trên trang phát hành miễn phí, lời mời hợp tác từ các nhà xuất bản lớn nhỏ đổ về. Nhưng vì chưa tìm được bên nào “vừa ý”, anh ta vẫn đang tiếp tục thương lượng.
“Nếu bảo truyện tôi cũ quá, vậy tôi sẽ cho mọi người thấy thế nào là mới mẻ.”
Tác giả dễ bị lung lay ấy—người dùng bút danh Petit Rollang quá đau lòng trước những lời chỉ trích. Vậy nên, anh quyết định xoay chuyển hoàn toàn cốt truyện. Tiếng bàn phím vang lên rồn rập trong căn phòng u ám.
Khi thấy bình luận đòi bỏ truyện nếu Dowon vẫn là nhân vật chính xuất hiện ngày càng nhiều, anh quyết định biến Dowon thành phản diện.
Tuy hơi tiếc, nhưng anh nghĩ, chắc do mình không thể truyền tải được hết sức hút của nhân vật nên người đọc mới không cảm nổi.
Biến Dowon thành phản diện, với anh, không khó.
Từ đầu, cậu ta đã là người khô khan, không đồng cảm, chỉ biết bản thân. Chỉ cần tăng độ thu hút của các nhân vật khác và khiến độc giả dần xa rời Dowon, quá trình chuyển hóa đã hoàn tất.
“Seonwoo, tôi không chịu nổi nữa. Tất cả là tại tôi mà tay cậu…”
“Eungyeol…”
Eungyeol run rẩy nhìn bàn tay bị thương của Seonwoo—bị chém khi bảo vệ cậu khỏi kẻ tấn công bất ngờ. Với một nghệ sĩ piano, đôi tay quan trọng như sinh mệnh.
Thấy Eungyeol đau khổ đến vậy, Seonwoo chỉ biết ôm chặt lấy cậu.
Thật ra, Seonwoo tiếp cận Eungyeol không phải vì tình cảm. Lý do duy nhất là: Eungyeol là người duy nhất mà Cha Dowon—kẻ chẳng bao giờ quan tâm ai ngoài công việc—thể hiện hứng thú.
Nhưng sau một thời gian qua lại, Seonwoo dần nhận ra trái tim mình thật sự rung động. Thậm chí sẵn sàng hy sinh đôi tay để bảo vệ Eungyeol.
“Khốn kiếp, Cha Dowon… Giờ cậu làm tới mức này luôn à?”
Jihoon, người mang danh “bạn từ thuở nhỏ”, nhận ra tình cảm thật của mình khi thấy Eungyeol đau đớn vì Dowon. Và điều đó chính là… tình yêu.
Khi các nhân vật khác lần lượt nhận ra tình cảm của mình nhờ vào phản diện Dowon, cốt truyện đạt đến cao trào. Đúng lúc ấy, thư ký Wonjin, tình cờ phát hiện ra bí mật của Dowon, quyết định hành động vì Eungyeol. Và đó là khởi đầu cho sự sụp đổ của Dowon.
Một ngày nọ, Chủ tịch Cha Heeseok gọi toàn bộ gia đình lại.
“Có chuyện quan trọng cần nói.”
Dowon cũng có mặt.
Không khí nghiêm túc. Heeseok nghiêm giọng hỏi mẹ của Dowon, bà Park Kyungsook:
“Có đúng là Dowon không phải cháu ruột của tôi?”
“Cái gì? Bố nói gì vậy? Sao tự nhiên…”
Kyungsook, giấu bí mật bấy lâu, hoảng loạn nhưng cố giữ vẻ bình tĩnh.
Cha của Dowon—ông Cha Hyunguk—vẫn chưa biết gì, nên mặt đầy hoang mang.
“Bố… ý bố là gì vậy?”
“Thư ký He báo lại với tôi. Ông ấy vô tình nghe thấy bà, Park Kyungsook, gọi điện nói chuyện về cha ruột của Dowon.”
“Chắc ông ấy nghe nhầm thôi. Nhìn mặt Dowon đi, giống hệt bố nó đấy chứ.”
Kyungsook cố cười cợt cho qua, nhưng Chủ tịch Heeseok vẫn giữ vẻ nghiêm nghị. Mấy người thân khác cũng bắt đầu yêu cầu xét nghiệm ADN nếu bà không có gì phải giấu. Kyungsook lúng túng cắn móng tay—bộ móng mới làm hôm qua.
Giữa không khí nặng nề, Dowon chỉ nhìn về phía Wonjin đang đứng cạnh Chủ tịch.
Cậu ta biết từ bao giờ?
Wonjin tránh ánh mắt cậu, không nói gì. Lạnh lùng.
Thấy vậy, lòng Dowon dậy lên cảm xúc kỳ lạ.
“Vậy là… hai người giấu tôi chuyện này từ đầu đến cuối?”
“Không phải đâu, thưa bố, chuyện đó không như bố nghĩ—”
“Ra khỏi nhà tôi. Và cả công ty nữa. Ngay bây giờ.”
“…Gì cơ?”
“Tôi nói cả hai người, cút ra khỏi nhà và công ty tôi. Ngay lập tức!”
Câu nói cuối cùng của Chủ tịch vang lên, cả phòng như đóng băng.
Dowon nhìn quanh—ánh mắt họ thay đổi. Khinh bỉ. Cười nhạo. Đúng là đang tận hưởng sự thất bại của cậu.
Cha Heeseok vẫn luôn nói rằng ông coi trọng năng lực hơn huyết thống mà?
Vậy tại sao… chỉ vì không phải cháu ruột, ông lập tức vứt bỏ mình?
Bao năm qua, tất cả những gì cậu sống vì—là vì Tập đoàn Seongjin.
Mọi thứ… vụn vỡ chỉ trong chớp mắt.
Sự phản bội từ cả ông và Wonjin dấy lên trong lòng Dowon. Nhưng do chưa bao giờ hiểu rõ cảm xúc của chính mình, cậu không biết gọi thứ này là gì.
【wasdTZIA: Cuối cùng thì Eungyeol chẳng làm gì, toàn bộ cú lật là do Wonjin với ông Chủ tịch.】
【Nản ghê…】
【Emichin999: Cha Dowon, mong cậu sống trong ân hận đến tận cuối đời.】
【ari350967: Tôi theo truyện vì nhân vật Cha Dowon từ đầu đến cuối. Cái kết này là gì vậy trời…】
【Xem giải trí cho vui thôi, đừng kỳ vọng quá. Cũng ổn áp đấy.】
【mainball: Vậy là giờ chỉ còn ba ứng viên làm nam chính. Ai sẽ thắng đây?】
Nhóm dịch Bunz Zm
Edit/Trans: Tỏi
hóng chap mới, không biết có bản engsub không ạ?